"此生心事" 诗句出自宋代诗人叶梦得《八声甘州(甲辰承诏堂知止亭初毕工,刘无言相过)》
bā shēng gān zhōu ( jiǎ chén chéng zhào táng zhī zhǐ tíng chū bì gōng,líu wú yán xiāng guò )
jì zhī huán juàn niǎo,
dùi fēi yún 、 wú xīn liǎng nán qí。
màn piāo rán yù qù,
yōu rán qiě zhǐ,
yī jìu shān xī。
shí mǔ huāng yuán wèi biàn,
chèn yǔ què chú lí。
gǎn wàng lín wēng yuē,
yǒu jǐu tóng xié。
kuàng shì yán qián xīn chuàng,
dài xiǎo xuān héng jué,
sōng gùi chéng xī。
shì píng gāo dōng wàng,
yún hǎi yǔ tiān dī。
sòng cāng bō 、 fú kōng qiān lǐ,
zhào duàn xiá 、 míng miè juàn qíng ní。
jūn xīu xiào,
cǐ shēng xīn shì,
lǎo gèng shěn mí。
叶梦得(1077~1148) 宋代词人。字少蕴。苏州吴县人。绍圣四年(1097)登进士第,历任翰林学士、户部尚书、江东安抚大使等官职。晚年隐居湖州弁山玲珑山石林,故号石林居士,所著诗文多以石林为名,如《石林燕语》、《石林词》、《石林诗话》等。绍兴十八年卒,年七十二。死后追赠检校少保。 在北宋末年到南宋前半期的词风变异过程中,叶梦得是起到先导和枢纽作用的重要词人。作为南渡词人中年辈较长的一位,叶梦得开拓了南宋前半期以"气"入词的词坛新路。叶词中的气主要表现在英雄气、狂气、逸气三方面。