"岁将晚" 诗句出自宋代诗人叶梦得《水调歌头·九月望日与客习射西园余偶病不能射》
shǔi diào gē tóu · jǐu yuè wàng rì yǔ kè xí shè xī yuán yú ǒu bìng bù néng shè
shuāng jiàng bì tiān jìng,
qīu shì cù xī fēng。
hán shēng yǐn dì,
chū tīng zhōng yè rù wú tóng。
qǐ kàn gāo chéng húi wàng,
liáo luò guān hé qiān lǐ,
yī zùi yǔ jūn tóng。
dié gǔ nào qīng xiǎo,
fēi qí yǐn diāo gōng。
sùi jiāng wǎn,
kè zhēng xiào,
wèn shuāi wēng。
píng shēng háo qì ān zài,
shěn lǐng wèi shúi xióng。
hé sì dāng yán hǔ shì,
hūi shǒu xián shēng xiǎng chù,
shuāng yàn luò yáo kōng。
lǎo yǐ zhēn kān kùi,
húi shǒu wàng yún zhōng。
叶梦得(1077~1148) 宋代词人。字少蕴。苏州吴县人。绍圣四年(1097)登进士第,历任翰林学士、户部尚书、江东安抚大使等官职。晚年隐居湖州弁山玲珑山石林,故号石林居士,所著诗文多以石林为名,如《石林燕语》、《石林词》、《石林诗话》等。绍兴十八年卒,年七十二。死后追赠检校少保。 在北宋末年到南宋前半期的词风变异过程中,叶梦得是起到先导和枢纽作用的重要词人。作为南渡词人中年辈较长的一位,叶梦得开拓了南宋前半期以"气"入词的词坛新路。叶词中的气主要表现在英雄气、狂气、逸气三方面。