“山童泥乞青骢马”这段文字出自哪里?

上一句:翠苗番次脱霞衣

“山童泥乞青骢马”出自唐代诗人陈陶的诗句: 《竹十一首》

下一句:骑过春泉掣手飞

zhú shí yī shǒu
bù yàn dōng xī lv̀ yù jūn,
tiān tán shuāng fèng yǒu shí wén。
yī fēng xiǎo sì zhāo xiān chù,
qīng jié sēn sēn yǐ jiàng yún。
wàn zhī zhāo lù xué xiāo xiāng,
yǎo ǎi gū tíng bái shí liáng。
shúi dào guāi lóng bù dé yǔ,
chūn léi rù dì mǎ biān kuáng。
xiào rù xīn huáng yī lǐ xíng,
wàn gān rú wèng suǒ lóng hóng。
liáng cháo fěi cùi wú xún chù,
xián yǐ yún gēn kè xìng míng。
qīng lán zhǒu yà sī wú zǔ,
lv̀ rùn piān duō yì cài yōng。
cháng tīng nán yuán fēng yǔ yè,
kǒng shēng lín jiǎ jǐn wèi lóng。
bèng yù xián chōu shàng diào jī,
cùi miáo fān cì tuō xiá yī。
shān tóng ní qǐ qīng cōng mǎ,
qí guò chūn quán chè shǒu fēi。
xū tí nèi shǐ láng gān wù,
jī zùi shān yáng sè sè cūn。
shèng yǎng wàn jīng jiāng sǎo sú,
mò jiào fán niǎo nào yún mén。
yī xī yún mǔ jiān líng huā,
sì dào fēng hóu yì shì jiā。
shúi shì cí xióng jǐu chéng lv̀,
zǐ qiáo dān jǐng zài shēn yá。
yàn yàn chú shí zǐ mǐ xiāng,
yě xī xīu sè guò dōng qiáng。
zhū ér mò ǎo chéng xī sǔn,
cóng jié gāo lóng yǎng fèng huáng。
yī jié hū lóng wàn lǐ qīu,
shù jīng chúi hǎi lìu áo chóu。
gèng xū pù bù fēng qián zhǒng,
yún lǐ lán gān guò zǐ yóu。
qīu hè shúi kān huà bì xiān,
jìng xún chūn pǔ rèn chán juān。
hùi dāng xiǎo shā qīng yáo jiǎn,
tú xiě gūi yú bǎ shàng tiān。
xuán pǔ qiān chūn bì yù cóng,
zhàn yáng yī zǔ bì yún kōng。
bù xū sāo xiè chóu jiāng dǎo,
jīn rì nán zhī zài guó fēng。

陈陶

陈陶(约公元812—约885年):字嵩伯,号三教布衣。《全唐诗》卷七百四十五“陈陶”传作“岭南(一云鄱阳,一云剑浦)人”。然而从其《闽川梦归》等诗题,以及称建水(在今福建南平市东南,即闽江上游)一带山水为“家山”(《投赠福建路罗中丞》)来看,当是剑浦(今福建南平)人,而岭南(今广东广西一带)或鄱阳(今江西波阳)只是他的祖籍。早年游学长安,善天文历象,尤工诗。举进士不第,遂恣游名山。唐宣宗大中(847—860年)时,隐居洪州西山(在今江西新建县西),后不知所终。有诗十卷,已散佚,后人辑有《陈嵩伯诗集》一卷。

Processed in 0.149310 Second , 221 querys.