"横陈抚遗经" 诗句出自清代诗人黄景仁《赠程厚孙时为厚孙作书与汪容甫定交》
繄余抱黯陋,研弄鲜精业。
横陈抚遗经,诘屈口先嗋。
问解嗤俗儒,鲰论何哮呷。
识字得未曾,异同先摭扱。
赪颜强师承,抱膝未见韐。
细或吹牛毛,纡或旋螺甲。
虚或逃芒荒,挺或走偪狭。
亦藉坐泥蟠,铿响谁与擖。
何如返崇山,沈冥守云匣。
何如老秦壁,甓甃任颓压。
虽然千百年,名义固非乏。
缅维两汉英,纷纶工羽翣。
名象微言该,训诂精理洽。
下际闽洛彦,阐圣在心法。
亦坐门户烦,孽庶相攻劫。
所贵观其通,不废如裘袷。
亦如导支流,纳浸须启闸。
亦如冶洪炉,金沙融一霎。
谁为同心言,痒处与搔搯。
迩来遘程子,高谈快倾峡。
为儒有家世,此任在肩胛。
杰视卓不群,雄步坦无跲。
觇所下帷处,望气巳为愶。
百城富拥桓,万轴架盈邺。
时出金石啸,声发不能欱。
遐哉作述心,旷世若呼
《赠程厚孙时为厚孙作书与汪容甫定交》 拼音标注
zèng chéng hòu sūn shí wèi hòu sūn zuò shū yǔ wāng róng fǔ dìng jiāo
yī yú bào àn lòu,
yán nòng xiān jīng yè。
héng chén fǔ yí jīng,
jié qū kǒu xiān xié。
wèn jiě chī sú rú,
zōu lùn hé xiāo xiā。
shì zì dé wèi céng,
yì tóng xiān zhí xī。
chēng yán qiáng shī chéng,
bào xī wèi jiàn gé。
xì huò chūi níu máo,
yū huò xuán luó jiǎ。
xū huò táo máng huāng,
tǐng huò zǒu bī xiá。
yì jiè zuò ní pán,
kēng xiǎng shúi yǔ gě。
hé rú fǎn chóng shān,
shěn míng shǒu yún xiá。
hé rú lǎo qín bì,
pì zhòu rèn túi yā。
sūi rán qiān bǎi nián,
míng yì gù fēi fá。
miǎn wéi liǎng hàn yīng,
fēn lún gōng yǔ shà。
míng xiàng wēi yán gāi,
xùn gǔ jīng lǐ qià。
xià jì mǐn luò yàn,
chǎn shèng zài xīn fǎ。
yì zuò mén hù fán,
niè shù xiāng gōng jié。
suǒ gùi guān qí tōng,
bù fèi rú qíu jiá。
yì rú dǎo zhī líu,
nà jìn xū qǐ zhá。
yì rú yě hóng lú,
jīn shā róng yī shà。
shúi wèi tóng xīn yán,
yǎng chù yǔ sāo tāo。
ěr lái gòu chéng zǐ,
gāo tán kuài qīng xiá。
wèi rú yǒu jiā shì,
cǐ rèn zài jiān jiǎ。
jié shì zhuō bù qún,
xióng bù tǎn wú jiá。
zhān suǒ xià wéi chù,
wàng qì sì wèi xié。
bǎi chéng fù yǒng huán,
wàn zhóu jià yíng yè。
shí chū jīn shí xiào,
shēng fā bù néng xià。
xiá zāi zuò shù xīn,
kuàng shì ruò hū
《赠程厚孙时为厚孙作书与汪容甫定交》 作者简介
黄景仁(1749~1783),清代诗人。字汉镛,一字仲则,号鹿菲子,阳湖(今江苏省常州市)人。四岁而孤,家境清贫,少年时即负诗名,为谋生计,曾四方奔波。一生怀才不遇,穷困潦倒,后授县丞,未及补官即在贫病交加中客死他乡,年仅35岁。诗负盛名,为“毗陵七子”之一。诗学李白,所作多抒发穷愁不遇、寂寞凄怆之情怀,也有愤世嫉俗的篇章。七言诗极有特色。亦能词。著有《两当轩全集》。