"其中放生讲流水" 诗句出自唐代诗人颜真卿《天台智者大师画赞》
天台大师俗姓陈,其名智顗华容人。
隋炀皇帝崇明因,号为智者诚敬申。
师初孕育灵异频,彩烟浮空光照邻。
尧眉舜目熙若春,禅慧悲智严其身。
长沙佛前发弘誓,定光菩萨示冥契。
恍如登山临海际,上指伽蓝毕身世。
东谒大苏求真谛,智同灵鹫听法偈。
得宿命通弁无碍,旋陀罗尼华三昧。
居常西面化在东,八载瓦官阐玄风。
敷演智度发禅蒙,梁陈旧德皆仰崇。
遂入天台华顶中,因见定光符昔梦。
降魔制敌为法雄,胡僧开道精感通。
又有圣贤垂秘旨,时平国清即名寺。
赎得鱼梁五百里,其中放生讲流水。
后主三礼洞庭里,请为菩萨戒弟子。
炀皇世镇临江涘,金城说会求制止。
香火事讫乃西旋,渚宫听众逾五千。
建立精舍名玉泉,横亘万里皆禀缘。
炀皇启请回法船,非禅不智求弘宣。
遂著《净名精义传》,因令徐柳参其玄。
帝既西趍移象魏,师因东还遂初志。
半山忽与沙门颠,俄倾逡巡偡韬秘。
止观大师名法源,亲事左溪弘度门。
二威灌顶诵师言,同禀思文龙树尊。
荆溪妙乐间生孙,广述祖教补乾坤。
写照随形殊好存,源公瞻礼必益敦。
俾余赞述斯讨论,庶几亿载垂后昆。
《天台智者大师画赞》 拼音标注
tiān tái zhì zhě dà shī huà zàn
tiān tái dà shī sú xìng chén,
qí míng zhì yǐ huá róng rén。
súi yáng huáng dì chóng míng yīn,
hào wèi zhì zhě chéng jìng shēn。
shī chū yùn yù líng yì pín,
cǎi yān fú kōng guāng zhào lín。
yáo méi shùn mù xī ruò chūn,
shàn hùi bēi zhì yán qí shēn。
cháng shā fó qián fā hóng shì,
dìng guāng pú sà shì míng qì。
huǎng rú dēng shān lín hǎi jì,
shàng zhǐ qié lán bì shēn shì。
dōng yè dà sū qíu zhēn dì,
zhì tóng líng jìu tīng fǎ jié。
dé sù mìng tōng biàn wú ài,
xuán tuó luō ní huá sān mèi。
jū cháng xī miàn huà zài dōng,
bā zài wǎ guān chǎn xuán fēng。
fū yǎn zhì dù fā shàn méng,
liáng chén jìu dé jiē yǎng chóng。
sùi rù tiān tái huá dǐng zhōng,
yīn jiàn dìng guāng fú xī mèng。
jiàng mó zhì dí wèi fǎ xióng,
hú sēng kāi dào jīng gǎn tōng。
yòu yǒu shèng xián chúi mì zhǐ,
shí píng guó qīng jí míng sì。
shú dé yú liáng wǔ bǎi lǐ,
qí zhōng fàng shēng jiǎng líu shǔi。
hòu zhǔ sān lǐ dòng tíng lǐ,
qǐng wèi pú sà jiè dì zǐ。
yáng huáng shì zhèn lín jiāng sì,
jīn chéng shuō hùi qíu zhì zhǐ。
xiāng huǒ shì qì nǎi xī xuán,
zhǔ gōng tīng zhòng yú wǔ qiān。
jiàn lì jīng shè míng yù quán,
héng gèn wàn lǐ jiē bǐng yuán。
yáng huáng qǐ qǐng húi fǎ chuán,
fēi shàn bù zhì qíu hóng xuān。
sùi zhù 《 jìng míng jīng yì chuán 》,
yīn lìng xú lǐu cān qí xuán。
dì jì xī chí yí xiàng wèi,
shī yīn dōng huán sùi chū zhì。
bàn shān hū yǔ shā mén diān,
é qīng qūn xún zhàn tāo mì。
zhǐ guān dà shī míng fǎ yuán,
qīn shì zuǒ xī hóng dù mén。
èr wēi guàn dǐng sòng shī yán,
tóng bǐng sī wén lóng shù zūn。
jīng xī miào lè jiān shēng sūn,
guǎng shù zǔ jiào bǔ gān kūn。
xiě zhào súi xíng shū hǎo cún,
yuán gōng zhān lǐ bì yì dūn。
bǐ yú zàn shù sī tǎo lùn,
shù jī yì zài chúi hòu kūn。
《天台智者大师画赞》 作者简介
颜真卿(709年-784年8月23日),字清臣,小名羡门子,别号应方,京兆万年(今陕西西安)人,祖籍琅玡临沂(今山东临沂)。唐朝名臣、书法家,秘书监颜师古五世从孙 、司徒颜杲卿从弟。颜真卿书法精妙,擅长行、楷。初学褚遂良,后师从张旭,得其笔法。其正楷端庄雄伟,行书气势遒劲,创“颜体”楷书,对后世影响很大。与赵孟頫、柳公权、欧阳询并称为“楷书四大家”。又与柳公权并称“颜柳”,被称为“颜筋柳骨”。又善诗文,有《韵海镜源》、《礼乐集》、《吴兴集》、《庐陵集》、《临川集》,均佚。宋人辑有《颜鲁公集》。