“横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横——皎然”这段文字出自哪里?

上一句:衲衣长向雪峰何

“横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横——皎然”出自唐代诗人颜真卿的诗句: 《七言重联句》

下一句:顷持宪简推高步

"横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横——皎然" 诗句出自唐代诗人颜真卿《七言重联句》

顷持宪简推高步独占诗流横素波
横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横——颜真卿 不是中情深惠好,谁能千里远经过
横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横——颜真卿 诗书宛似陪康乐,少长还同宴永和
横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横——皇甫曾 夜酌此时看碾玉,晨趋几日重鸣珂
横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横——皇甫曾 万井更深空寂寞,千方雾起隐嵯峨
横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横——李崿 荧荧远火分渔浦,历历寒枝露鸟窠
横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横——李崿 汉朝旧学君公隐,鲁国今从弟子科
横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横——陆羽 只自倾心惭煦濡,何曾将口恨蹉跎
横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横——陆羽 独赏谢吟山照耀,共知殷叹树婆娑
横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横——皎然 华毂苦嫌云路隔,衲衣长向雪峰何
横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横横——皎然

qī yán zhòng lián jù
qǐng chí xiàn jiǎn tūi gāo bù,
dú zhān shī líu héng sù bō。
héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng — — yán zhēn qīng bù shì zhōng qíng shēn hùi hǎo,
shúi néng qiān lǐ yuǎn jīng guò。
héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng — — yán zhēn qīng shī shū wǎn sì péi kāng lè,
shǎo cháng huán tóng yàn yǒng hé。
héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng — — huáng fǔ céng yè zhuó cǐ shí kàn niǎn yù,
chén qū jī rì zhòng míng kē。
héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng — — huáng fǔ céng wàn jǐng gèng shēn kōng jì mò,
qiān fāng wù qǐ yǐn cuó é。
héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng — — lǐ è yíng yíng yuǎn huǒ fēn yú pǔ,
lì lì hán zhī lù niǎo kē。
héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng — — lǐ è hàn zhāo jìu xué jūn gōng yǐn,
lǔ guó jīn cóng dì zǐ kē。
héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng — — lù yǔ zhǐ zì qīng xīn cán xǔ rú,
hé céng jiāng kǒu hèn cuō tuó。
héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng — — lù yǔ dú shǎng xiè yín shān zhào yào,
gòng zhī yīn tàn shù pó suō。
héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng — — jiǎo rán huá gǔ kǔ xián yún lù gé,
nà yī cháng xiàng xuě fēng hé。
héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng héng — — jiǎo rán

颜真卿

颜真卿(709年-784年8月23日),字清臣,小名羡门子,别号应方,京兆万年(今陕西西安)人,祖籍琅玡临沂(今山东临沂)。唐朝名臣、书法家,秘书监颜师古五世从孙 、司徒颜杲卿从弟。颜真卿书法精妙,擅长行、楷。初学褚遂良,后师从张旭,得其笔法。其正楷端庄雄伟,行书气势遒劲,创“颜体”楷书,对后世影响很大。与赵孟頫、柳公权、欧阳询并称为“楷书四大家”。又与柳公权并称“颜柳”,被称为“颜筋柳骨”。又善诗文,有《韵海镜源》、《礼乐集》、《吴兴集》、《庐陵集》、《临川集》,均佚。宋人辑有《颜鲁公集》。

Processed in 0.092125 Second , 221 querys.