“最怜独自亭亭”这段文字出自哪里?

上一句:鲛珠洒玉盘倾泻

“最怜独自亭亭”出自清代诗人邹祗谟的诗句: 《绛都春 咏白秋海棠》

下一句:雨檐霜榭

jiàng dū chūn yǒng bái qīu hǎi táng
sù qīu biāo lěng,
zhèng yǐng é chí pàn,
hóng yǐng chū xiè。
sī fù fāng hún,
yuàn nv̌ yōu qíng yuān yāng shè。
duàn cháng bù xiàng xī fēng jià。
zùi xǐ jìn 、 yáo tái qīng yè。
é méi dàn sǎo,
bù shī zhī fěn,
guó yí yāo yě。
nán jiè。
tú huáng yūn bì,
sì sù xīn pǐn gé,
àn xiāng piāo shè。
xié yǐ yín qiáng,
dú fǔ bīng xián yuán chán guà。
sù lí hèn wàng fū shí xià。
jiǎo zhū sǎ yù pán qīng xiè。
zùi lián dú zì tíng tíng,
yǔ yán shuāng xiè。

邹祗谟

清初江南武进人,字吁士,号程村。顺治十五年进士。与陈维崧、黄永、董以宁号毗陵四子。记忆力特强,古今人爵里姓氏、世次年谱,无不悉记。见魏禧兄弟古文,大为赞赏,逢人辄称道,宁都三魏由此知名。有《远志斋集》。

Processed in 0.092329 Second , 221 querys.