"先生所愿一何廉" 诗句出自南北朝诗人邹浩《王景亮携晁无咎清美堂记来求诗为赋此一篇》
先生不出二十年,幅巾种树老卢泉。
卢泉水木清且妍,筑堂流水茂树间。
晁侯作记笔如椽,画栏素壁青瑶镌。
明珠白璧光射天,先生矜诧喜欲颠。
春归野岸绿漪涟,青山东缺如断环。
雪消风软山苍然,杏梢红破胭脂寒。
先生醉狂梦思山,自驾草车束尘编。
上堂读书门画关,金徽朱丝弄猗兰。
相思古人太古前,若非豪士鲁仲连。
即是幽人梁伯鸾,先生好学老益坚。
少时不信功名艰,青衫屡补履决穿。
晚知有命绝可怜,归来自买汶上田。
䆉稏香露凝秋殷,只知留客有酒钱。
肯问釜粥寒齑酸,拖金曳绣卷晓班。
何似布褐暖且宽,先生所愿一何廉。
贵人孰与先生贤,朱门铜臭厨肉膻。
夜阑白月照管弦,美人一笑夭桃燃。
安知贤达死丘园,正恐后世终无传。
此意已输先生先,我今欲归无由缘。
蕙帐依约闻清猿,何时相从一醉眠。
梨花杨柳傍禁烟,曾点浴沂春衣单。
德公渡沔应已还,山中桂枝聊攀援。
wáng jǐng liàng xié cháo wú jìu qīng měi táng jì lái qíu shī wèi fù cǐ yī piān
xiān shēng bù chū èr shí nián,
fú jīn zhǒng shù lǎo lú quán。
lú quán shǔi mù qīng qiě yán,
zhú táng líu shǔi mào shù jiān。
cháo hóu zuò jì bǐ rú chuán,
huà lán sù bì qīng yáo juān。
míng zhū bái bì guāng shè tiān,
xiān shēng jīn chà xǐ yù diān。
chūn gūi yě àn lv̀ yī lián,
qīng shān dōng quē rú duàn huán。
xuě xiāo fēng ruǎn shān cāng rán,
xìng shāo hóng pò yān zhī hán。
xiān shēng zùi kuáng mèng sī shān,
zì jià cǎo chē shù chén biān。
shàng táng dú shū mén huà guān,
jīn hūi zhū sī nòng yī lán。
xiāng sī gǔ rén tài gǔ qián,
ruò fēi háo shì lǔ zhòng lián。
jí shì yōu rén liáng bó luán,
xiān shēng hǎo xué lǎo yì jiān。
shǎo shí bù xìn gōng míng jiān,
qīng shān lv̌ bǔ lv̌ jué chuān。
wǎn zhī yǒu mìng jué kě lián,
gūi lái zì mǎi wèn shàng tián。
bà yà xiāng lù níng qīu yīn,
zhǐ zhī líu kè yǒu jǐu qián。
kěn wèn fǔ zhōu hán jī suān,
tuō jīn yè xìu juàn xiǎo bān。
hé sì bù hé nuǎn qiě kuān,
xiān shēng suǒ yuàn yī hé lián。
gùi rén shú yǔ xiān shēng xián,
zhū mén tóng chòu chú ròu dàn。
yè lán bái yuè zhào guǎn xián,
měi rén yī xiào yāo táo rán。
ān zhī xián dá sǐ qīu yuán,
zhèng kǒng hòu shì zhōng wú chuán。
cǐ yì yǐ shū xiān shēng xiān,
wǒ jīn yù gūi wú yóu yuán。
hùi zhàng yī yuē wén qīng yuán,
hé shí xiāng cóng yī zùi mián。
lí huā yáng lǐu bàng jìn yān,
céng diǎn yù yí chūn yī dān。
dé gōng dù miǎn yìng yǐ huán,
shān zhōng gùi zhī liáo pān yuán。
邹浩(1060—1111)字志完,遇赦归里后于周线巷住处辟一园名“道乡”,故自号道乡居士,常州晋陵(今江苏常州)人。生于宋仁宗嘉祐五年,卒於徽宗政和元年,年五十二岁。元丰五年(1082)进士,调扬州颍昌府教授。吕公著、范纯仁为郡守,皆礼遇之。哲宗朝,为右正言,累上疏言事。章惇独相用事,浩露章数其不忠,因削官,羁管新州。徽宗立,复为右正言,累迁兵部侍郎两谪岭表,复直龙图阁。卒谥忠,学者称道乡先生。浩著《道乡集》四十卷,《四库总目》传于世。