《闻颜尚宝质卿称病有感》 拼音标注
wén yán shàng bǎo zhí qīng chēng bìng yǒu gǎn
yàn shì ráo shàn kè,
rú jūn yì zùi zhēn。
yōu xián quán shí qù,
qīng shòu xuě shān shēn。
yī tà tíng shēng xiǎn,
shuāng fū xí jù chén。
ǒu chēng mó jié bìng,
wèi dù yè xíng rén。
《闻颜尚宝质卿称病有感》 作者简介
(1560—1600)荆州府公安人,字伯修。万历十四年会试第一。授编修,官终右庶子。时王世贞、李攀龙主文坛,复古摹拟之风极盛,宗道与弟袁宏道、袁中道力排其说。推崇白居易、苏轼,因名其斋为白苏斋。为文崇尚本色,时称公安体。有《白苏斋类稿》。