“溟渤远能清”这段文字出自哪里?

上一句:罗浮高可立

“溟渤远能清”出自明代诗人宗臣的诗句: 《送万彦和佥宪之广东》

下一句:吴楚千戈泪

sòng wàn yàn hé qiān xiàn zhī guǎng dōng
wèi láng yī běi dǒu,
zuò fù zhòng xī jīng。
yún lǐ jīn jīng zhào,
chóu biān cāng hǎi xíng。
xīng wén kāi fèng jié,
qīu sè dòng yáng chéng。
gùi yè shuāng xuán zhuǎn,
méi huā liè jǐ yíng。
àn zhāng gū dǎo rù,
lǎn pèi qū jiāng píng。
zǐ qì zhāo kàn jiàn,
cāng wú yè lè bīng。
húi fēng wǔ líng zhèn,
fēi yǔ bǎi mán liáng。
cháo qǐ yú lóng yǎn,
zhū lái rì yuè míng。
luō fú gāo kě lì,
míng bó yuǎn néng qīng。
wú chǔ qiān gē lèi,
gān kūn zhú bó míng。
zòng héng yuè wáng lěi,
kāng kǎi hàn chén yīng。
wàn lǐ huán xiāng yì,
liáo liáo jīn gǔ qíng。

宗臣

  宗臣(1525~1560)明代文学家。字子相,号方城山人。兴化(今属江苏兴化)人。南宋末年著名抗金名将宗泽后人。嘉靖二十九年进士,由刑部主事调吏部,以病归,筑室百花洲上,读书其中,后历吏部稽勋员外郎,杨继盛死,臣赙以金,为严嵩所恶,出为福建参议,以御倭寇功升福建提学副使,卒官。诗文主张复古,与李攀龙等齐名,为“嘉靖七子”(后七子)之一,散文《报刘一丈书》,对当时官场丑态有所揭露,著有《宗子相集》。

Processed in 0.092644 Second , 221 querys.