“仙人寄我华阳洞”这段文字出自哪里?

上一句:我有秦时白玉箫

“仙人寄我华阳洞”出自明代诗人宗臣的诗句: 《再饯朱主客得动字》

下一句:仙人一别几千里

zài jiàn zhū zhǔ kè dé dòng zì
běi fēng dǎo tiān tiān hé dòng,
cháng ān wàn hù zǒu hóng dōng。
shǐ jūn qiě mò jù diāo ān,
zhǔ rén fù ěr kāi jīn wèng。
sì yuè tóng xuán píng zǐ chóu,
wǔ ěr jǐu bào jiǎ shēng tòng。
yè dì liáo yǔ qiān lù xiáng,
chéng yún shúi bǎ qún lóng kòng。
bēi wài xīng chén hán bù shōu,
jiāng nán yáng lǐu chūn xiān dòng。
wǒ yǒu qín shí bái yù xiāo,
xiān rén jì wǒ huá yáng dòng。
xiān rén yī bié jī qiān lǐ,
jīn rì lín qí wèi jūn sòng。
jūn qù qīng jiāng shí yī nòng,
wèi jūn bái rì xià shuāng fèng。
fèng xī fèng xī hú bù lái,
bái yún chóu shā jīn líng tái。

宗臣

  宗臣(1525~1560)明代文学家。字子相,号方城山人。兴化(今属江苏兴化)人。南宋末年著名抗金名将宗泽后人。嘉靖二十九年进士,由刑部主事调吏部,以病归,筑室百花洲上,读书其中,后历吏部稽勋员外郎,杨继盛死,臣赙以金,为严嵩所恶,出为福建参议,以御倭寇功升福建提学副使,卒官。诗文主张复古,与李攀龙等齐名,为“嘉靖七子”(后七子)之一,散文《报刘一丈书》,对当时官场丑态有所揭露,著有《宗子相集》。

Processed in 0.093963 Second , 221 querys.