"宾筵惟首蓿" 诗句出自明代诗人宗臣《秋夜高伯宗徐汝思李伯承汪正叔张子畏沈吉来集赋得难字》
qīu yè gāo bó zōng xú rǔ sī lǐ bó chéng wāng zhèng shū zhāng zǐ wèi shěn jí lái jí fù dé nán zì
qún gōng hé chù zhì,
míng pèi gè shān shān。
xì mǎ qīu yún luò,
zhāng dēng xī chūi cán。
bīn yán wéi shǒu sù,
kè zèng yǒu láng gān。
yuè zhào qiān mén bái,
xīng chúi jǐu sāi hán。
shuāng hóng mí jié shí,
dǒu jǐu zì hán dān。
qǐ jú jīn féng zǐ,
jiāng fēng zuó yì dān。
shúi jiā lóng chū dí,
wú jì hé wèi guān。
xī shuài zūn qián dù,
fú róng jù lǐ kàn。
lì qíng tóng qù zhù,
shì lù yì bēi huān。
tā rì sī yáo cǎo,
gān kūn cǐ hùi nán。
宗臣(1525~1560)明代文学家。字子相,号方城山人。兴化(今属江苏兴化)人。南宋末年著名抗金名将宗泽后人。嘉靖二十九年进士,由刑部主事调吏部,以病归,筑室百花洲上,读书其中,后历吏部稽勋员外郎,杨继盛死,臣赙以金,为严嵩所恶,出为福建参议,以御倭寇功升福建提学副使,卒官。诗文主张复古,与李攀龙等齐名,为“嘉靖七子”(后七子)之一,散文《报刘一丈书》,对当时官场丑态有所揭露,著有《宗子相集》。