"短褐不被肩" 诗句出自明代诗人宗臣《还至别业五首 其四》
《还至别业五首 其四》 拼音标注
huán zhì bié yè wǔ shǒu qí sì
qū chē chū guō mén,
yuǎn wàng mò yǔ qiān。
sì gù yǐ páng huáng,
wǒ mǎ hū bù qián。
bié jiā jǐn fǔ yǎng,
suǒ lì hé tūi qiān。
gāo tái huò wèi chí,
chóng gāng huò wèi tián。
xū lǐ qiān bǎi jiā,
xiāo tiáo wú rén yān。
zhuàng zhě rì yǐ shuāi,
lǎo zhě cháng xiāng juān。
fēn fēn shǎo nián zǐ,
bái mǎ míng huá biān。
dàn xī chéng lǎo chǒu,
duǎn hé bù bèi jiān。
xī zhě rén suǒ qīn,
jīn zhě tài kě lián。
jiàn zhī gǎn wǒ xīn,
lèi xià rú líu quán。
《还至别业五首 其四》 作者简介
宗臣(1525~1560)明代文学家。字子相,号方城山人。兴化(今属江苏兴化)人。南宋末年著名抗金名将宗泽后人。嘉靖二十九年进士,由刑部主事调吏部,以病归,筑室百花洲上,读书其中,后历吏部稽勋员外郎,杨继盛死,臣赙以金,为严嵩所恶,出为福建参议,以御倭寇功升福建提学副使,卒官。诗文主张复古,与李攀龙等齐名,为“嘉靖七子”(后七子)之一,散文《报刘一丈书》,对当时官场丑态有所揭露,著有《宗子相集》。