wǎn xī shā mèng pō dé pèi zhāng fū rén lìu shí shòu,zuò fàng shēng hùi yú xī xī,wèi fù cǐ què
mǐn cǎi chéng xiān piàn yù cí。
chūn bō róng yàng fàng shēng chí。
yán nián měi yì sì xuān wéi。
jiā chèn jìu xī gūi zuǒ gù,
cháng shēng xīn qū hè nán fēi。
yuān yāng xiá fú běn xiāng yí。
1857.7.21-1931.11.22,原名朱孝臧,字藿生,一字古微,一作古薇,号沤尹,又号彊村,浙江吴兴人。光绪九年(1883)进士,官至礼部右侍郎,因病假归作上海寓公。工倚声,为晚清四大词家之一,著作丰富。书法合颜、柳于一炉;写人物、梅花多饶逸趣。卒年七十五。著有《彊村词》。