“人语忽然飘下界”这段文字出自哪里?

上一句:寺古应多入定僧

“人语忽然飘下界”出自明代诗人朱应登的诗句: 《宿献花岩作 其二》

下一句:始知身在白云层

sù xiàn huā yán zuò qí èr
cháng láng juàn màn dé xián píng,
nán guó qīu róng wàng bù shèng。
xiāng gé fàn yīn chuán yuǎn qìng,
shí chuáng hán yǐng hù xuán dēng。
shān shēn yí yǒu cháng shēng yào,
sì gǔ yìng duō rù dìng sēng。
rén yǔ hū rán piāo xià jiè,
shǐ zhī shēn zài bái yún céng。

朱应登

(1477—1526)扬州府宝应人,字升之,号凌溪。弘治十二年进士,除南京户部主事,历官陕西提学副使、云南参政。为人爽直,恃才傲物。诗宗盛唐,格调高古,与李梦阳、何景明并称十才子。有《凌溪集》。

Processed in 0.133541 Second , 221 querys.