"所轮只有一心喻" 诗句出自清代诗人曾国藩《答李生》
我年廿四登乡贡,始与刘蓉相追陪。
延津双创忽会合,深夜挂壁鸣风雷。
勋名自谓凌管乐,文采何曾怯邹枚。
岂知羲和鞭日月,头上光阴火急催。
老刘偃素不称意,酸寒一衿初受裁。
我虽置身霄汉上,器小仅济瓶与罂。
立朝本非汲黯节,媚世又无张禹才。
似驴非驴马非马,自增形影良可咍。
囗天广殿棵云开,飞房结构要群材。
倦眼相遍天下土,焉知吞国有颜回。
李生年少风骨峻,骁腾汗血龙所服。
平地一朝能九例,欲与老刘争崔克。
万里辞家来从我,如金受治玉受锤。
所轮只有一心喻,献璞翻为两足灾。
世上升沉日子变,得失于我有何哉!
朝来告别问何往,迎妇塞外调高洪。
长安自是别离海,新婚便作锦绣堆。
离情吉语议消说,新诗抄句千琼瑰。
我有一言生听取,冰案乃为福之媒。
富贵绮罗遭鬼瞰,忧患可以坚筋骸。
陈平终非贫贱客,王章莫忘辛苦怀。
边关十月雪融天,劝生为我尽一杯。
《答李生》 拼音标注
dá lǐ shēng
wǒ nián niàn sì dēng xiāng gòng,
shǐ yǔ líu róng xiāng zhūi péi。
yán jīn shuāng chuàng hū hùi hé,
shēn yè guà bì míng fēng léi。
xūn míng zì wèi líng guǎn lè,
wén cǎi hé céng qiè zōu méi。
qǐ zhī xī hé biān rì yuè,
tóu shàng guāng yīn huǒ jí cūi。
lǎo líu yǎn sù bù chēng yì,
suān hán yī jīn chū shòu cái。
wǒ sūi zhì shēn xiāo hàn shàng,
qì xiǎo jǐn jì píng yǔ yīng。
lì zhāo běn fēi jí àn jié,
mèi shì yòu wú zhāng yǔ cái。
sì lv́ fēi lv́ mǎ fēi mǎ,
zì zēng xíng yǐng liáng kě hāi。
wéi tiān guǎng diàn kē yún kāi,
fēi fáng jié gōu yào qún cái。
juàn yǎn xiāng biàn tiān xià tǔ,
yān zhī tūn guó yǒu yán húi。
lǐ shēng nián shǎo fēng gǔ jùn,
xiāo téng hàn xiě lóng suǒ fú。
píng dì yī zhāo néng jǐu lì,
yù yǔ lǎo líu zhēng cūi kè。
wàn lǐ cí jiā lái cóng wǒ,
rú jīn shòu zhì yù shòu chúi。
suǒ lún zhǐ yǒu yī xīn yù,
xiàn pú fān wèi liǎng zú zāi。
shì shàng shēng chén rì zǐ biàn,
dé shī yú wǒ yǒu hé zāi !
zhāo lái gào bié wèn hé wǎng,
yíng fù sāi wài diào gāo hóng。
cháng ān zì shì bié lí hǎi,
xīn hūn biàn zuò jǐn xìu dūi。
lí qíng jí yǔ yì xiāo shuō,
xīn shī chāo jù qiān qióng gūi。
wǒ yǒu yī yán shēng tīng qǔ,
bīng àn nǎi wèi fú zhī méi。
fù gùi qǐ luō zāo gǔi kàn,
yōu huàn kě yǐ jiān jīn hái。
chén píng zhōng fēi pín jiàn kè,
wáng zhāng mò wàng xīn kǔ huái。
biān guān shí yuè xuě róng tiān,
quàn shēng wèi wǒ jǐn yī bēi 。