"清风推我石楞寸" 诗句出自宋代诗人朱筠《登莲花峰绝顶见云城之异歌以记之》
江南山山曰莲华,坼裂菡萏名妄加。
九华华开瓣乱放,余者一片或一丫。
歙莲华峰得莲性,一茎通理抽天葩。
黄海中央擢秀上,交合沆瀣仙杪芽。
我摩天都右胁过,玉屏风上行些些。
翻身莲华沟里入,坎窞一脱血肉痂。
清风推我石楞寸,魂魄不堕喉歔{亚欠}。
老子尔立我欲坐,上莲华岭聊趺跏。
此閒来止丈万万,仰看峰自飞云遮。
从奴健足一舁去,顾我瞪废如疯痳。
我口语心心语足,上也不能莫欲罢。
平生好奇灵境即,甘心岂顾身参差。
崖月生霸石䨲望,蹑其睫去临谽谺。
二分侧屦倚巨石,野菊艳艳媚蘖茬。
转股乱莽水溜走,一推三却崩浮沙。
巨石打折不得,灵气勃勃腾飙车。
我勇初鼓洞门得,肺腑示我相向夸。
俯身狂喜折者再,妙香心沁不敢邪。
三幽四旷里那记,每入而出躏萚苴。
必有怪松虬守户,鳞苍鬣䯿冲人拿。
亦知莲质本空洞,耦丝断续缘穴斜。
的的穿房石结薏,撑支飞厂其叶蕸。
行乎无怖闯灵所,洞穷壁立百丈赊。
五内已灰壁见趾,导者跃上争猱
《登莲花峰绝顶见云城之异歌以记之》 拼音标注
dēng lián huā fēng jué dǐng jiàn yún chéng zhī yì gē yǐ jì zhī
jiāng nán shān shān yuē lián huá,
chè liè hàn dàn míng wàng jiā。
jǐu huá huá kāi bàn luàn fàng,
yú zhě yī piàn huò yī yā。
xī lián huá fēng dé lián xìng,
yī jīng tōng lǐ chōu tiān pā。
huáng hǎi zhōng yāng zhuó xìu shàng,
jiāo hé háng xiè xiān miǎo yá。
wǒ mó tiān dū yòu xié guò,
yù píng fēng shàng xíng xiē xiē。
fān shēn lián huá gōu lǐ rù,
kǎn dàn yī tuō xiě ròu jiā。
qīng fēng tūi wǒ shí léng cùn,
hún pò bù duò hóu xū { yà qiàn }。
lǎo zǐ ěr lì wǒ yù zuò,
shàng lián huá líng liáo fū jiā。
cǐ xián lái zhǐ zhàng wàn wàn,
yǎng kàn fēng zì fēi yún zhē。
cóng nú jiàn zú yī yú qù,
gù wǒ dèng fèi rú fēng lín。
wǒ kǒu yǔ xīn xīn yǔ zú,
shàng yě bù néng mò yù bà。
píng shēng hǎo qí líng jìng jí,
gān xīn qǐ gù shēn cān chà。
yá yuè shēng bà shí nóu wàng,
niè qí jié qù lín hān xiā。
èr fēn cè jù yǐ jù shí,
yě jú yàn yàn mèi niè chí。
zhuǎn gǔ luàn mǎng shǔi līu zǒu,
yī tūi sān què bēng fú shā。
jù shí dǎ zhé bù dé,
líng qì bó bó téng biāo chē。
wǒ yǒng chū gǔ dòng mén dé,
fèi fǔ shì wǒ xiāng xiàng kuā。
fǔ shēn kuáng xǐ zhé zhě zài,
miào xiāng xīn qìn bù gǎn xié。
sān yōu sì kuàng lǐ nà jì,
měi rù ér chū lìn tuò jū。
bì yǒu guài sōng qíu shǒu hù,
lín cāng liè zú chōng rén ná。
yì zhī lián zhí běn kōng dòng,
ǒu sī duàn xù yuán xué xié。
de de chuān fáng shí jié yì,
chēng zhī fēi chǎng qí yè xiá。
xíng hū wú bù chuǎng líng suǒ,
dòng qióng bì lì bǎi zhàng shē。
wǔ nèi yǐ hūi bì jiàn zhǐ,
dǎo zhě yuè shàng zhēng náo