"世把春秋束高阁" 诗句出自唐代诗人朱长文《春秋终讲伏蒙知府谏议临视学舍宴劳诸生谨成小诗叙谢》
泰山先生久冥寞,世把春秋束高阁。
腐儒退隐三十年,独玩遗经思笔削。
滥居师席愧匪才,日演微言更岁籥。
欲遵广路视堂奥,誓辟浮云窥碧落。
兹辰讲解告终篇,敢屈邦君亲视学。
邦君旧是补衮才,忠论嘉谟动宸幄。
密为福泽遍寰瀛,暂得麾符出京洛。
爱民如子不忍伤,政用中和屏威虐。
深惟教本在庠序,力助儒风止奸恶。
群材傥得就长育,百堵何为惮兴作。
耽耽黉舍尽修严,翼翼公堂骤清廓。
已欣华构将落成,肯枉双旌率僚幕。
清晨初谒二公祠,重道严师致恭恪。
更忘烦暑临讲席,自降威容听扬搉。
羜肥酒酾宴诸生,金印煌煌对褒博。
传闻长幼相告语,争诵诗书亲教约。
欢声四出屏阴沴,云雾俄收日华烁。
文翁化蜀士皆成,鲁侯修泮民思乐。
自惭传道竟何补,禄食充饥免藜藿。
幸逢贤守善承流,喜与吴人醉优渥。
chūn qīu zhōng jiǎng fú méng zhī fǔ jiàn yì lín shì xué shè yàn láo zhū shēng jǐn chéng xiǎo shī xù xiè
tài shān xiān shēng jǐu míng mò,
shì bǎ chūn qīu shù gāo gé。
fǔ rú tùi yǐn sān shí nián,
dú wán yí jīng sī bǐ xuē。
làn jū shī xí kùi fěi cái,
rì yǎn wēi yán gèng sùi yuè。
yù zūn guǎng lù shì táng ào,
shì pì fú yún kūi bì luò。
zī chén jiǎng jiě gào zhōng piān,
gǎn qū bāng jūn qīn shì xué。
bāng jūn jìu shì bǔ gǔn cái,
zhōng lùn jiā mó dòng chén wò。
mì wèi fú zé biàn huán yíng,
zàn dé hūi fú chū jīng luò。
ài mín rú zǐ bù rěn shāng,
zhèng yòng zhōng hé píng wēi nvè。
shēn wéi jiào běn zài xiáng xù,
lì zhù rú fēng zhǐ jiān è。
qún cái tǎng dé jìu cháng yù,
bǎi dǔ hé wèi dàn xīng zuò。
dān dān héng shè jǐn xīu yán,
yì yì gōng táng zòu qīng kuò。
yǐ xīn huá gōu jiāng luò chéng,
kěn wǎng shuāng jīng lv̀ liáo mù。
qīng chén chū yè èr gōng cí,
zhòng dào yán shī zhì gōng kè。
gèng wàng fán shǔ lín jiǎng xí,
zì jiàng wēi róng tīng yáng què。
zhù féi jǐu xǐ yàn zhū shēng,
jīn yìn huáng huáng dùi bāo bó。
chuán wén cháng yòu xiāng gào yǔ,
zhēng sòng shī shū qīn jiào yuē。
huān shēng sì chū píng yīn lì,
yún wù é shōu rì huá shuò。
wén wēng huà shǔ shì jiē chéng,
lǔ hóu xīu pàn mín sī lè。
zì cán chuán dào jìng hé bǔ,
lù shí chōng jī miǎn lí huò。
xìng féng xián shǒu shàn chéng líu,
xǐ yǔ wú rén zùi yōu wò。