shū mǎn nán gūi tóng nián tú yuán xūn yāo lǐ xī yá zhū gōng shí yǒu èr rén jiàn bié fēn yùn fù shī yú dé yú zì
hú hǎi duō nián bié,
yī guān cǐ yè jù。
kě yīn tóng lv̀ xǔ,
gèng fù chàng lí jū。
qù lù qīng shān wài,
céng chéng bái xuě chū。
tā shí xiāng wèi wèn,
wàn lǐ zhǐ shuāng yú。
(1430—1518)福建莆田人,字梁石,号翠渠。成化五年进士。任广德知州,以有善政,赐敕旌异。弘治初历四川参政、右布政使。始与陈献章友,而不以献章主静之说为然,谓学当以居敬为主,敬则心存,然后可以穷理。有《书纂》、《翠渠类稿》。