“天子召见入长杨”这段文字出自哪里?

上一句:忽忽四海英声扬

“天子召见入长杨”出自明代诗人周是修的诗句: 《早还乡行》

下一句:敕以紫绶悬金章

"天子召见入长杨" 诗句出自明代诗人周是修《早还乡行》

长安城南官道傍行人车马何彭彭
行人意气何轩昂雕鞍绣毂摇琳琅
锦袍玉带生辉光健奴咆哮如虎狼
报酬贾勇百不当短鎗长剑誇凶强
疾贤不学鲁臧仓持槌肯随汉张良
美妾娉婷双凤凰绮罗珠翠娇殊妆
春风列座宴华堂吴歌楚舞劝清觞
雪肤花貌断人肠结交豪侠轻侯王
忽忽四海英声扬天子召见入长杨
敕以紫绶悬金章与朕连兵平北方
北方万里天茫茫严冬十月皆雪霜
鸷鸟不飞马傍徨承恩受服心惶惶
驱车三日抵渔阳渔阳鼙鼓振大荒
分营遣将兵符藏玉关祈连尚我疆
黑山青海劳堤防夜随烽火赴沙场
转战沙场夜未央彗星当夕收精芒
匈奴杀戮犬与羊血流漂杵尸成冈
传道单于先买降幕南塞北就平襄
献凯归来朝建章建章春雨花煌煌
宠恩慰劳不可当功与韩彭相颉颃
名同卫霍参翱翔出入谋谟资庙廊
天下之人谁敢望只今老大鬓欲苍
故山海角路遥长便辞明主趣归装
直指衡岳逾潇湘公卿礼饯塞河梁
箫鼓哀吟心思伤但觉双轮起锵锵
是时九月天气凉西风拂拂吹衣裳
鸿雁南飞亦悽怆我不如之为稻粱
誓寻三径隐幽庄竹篱茅屋依山墙
环堵树之干树桑子孙世计斯为臧
秋露漙漙时菊芳黄鸡肥来新酒香
醉歌一曲临沧浪向之富贵今已忘
岂知万国如虞唐功成不退终致殃
丈夫有志固莫量用能与世扫秕糠
万钟之禄那保常不如谢官早还乡

zǎo huán xiāng xíng
cháng ān chéng nán guān dào bàng,
xíng rén chē mǎ hé péng péng。
xíng rén yì qì hé xuān áng,
diāo ān xìu gǔ yáo lín láng。
jǐn páo yù dài shēng hūi guāng,
jiàn nú páo xiāo rú hǔ láng。
bào chóu jiǎ yǒng bǎi bù dāng,
duǎn qiāng cháng jiàn kuā xiōng qiáng。
jí xián bù xué lǔ zāng cāng,
chí chúi kěn súi hàn zhāng liáng。
měi qiè pīng tíng shuāng fèng huáng,
qǐ luō zhū cùi jiāo shū zhuāng。
chūn fēng liè zuò yàn huá táng,
wú gē chǔ wǔ quàn qīng shāng。
xuě fū huā mào duàn rén cháng,
jié jiāo háo xiá qīng hóu wáng。
hū hū sì hǎi yīng shēng yáng,
tiān zǐ zhào jiàn rù cháng yáng。
chì yǐ zǐ shòu xuán jīn zhāng,
yǔ zhèn lián bīng píng běi fāng。
běi fāng wàn lǐ tiān máng máng,
yán dōng shí yuè jiē xuě shuāng。
zhì niǎo bù fēi mǎ bàng huáng,
chéng ēn shòu fú xīn huáng huáng。
qū chē sān rì dǐ yú yáng,
yú yáng pí gǔ zhèn dà huāng。
fēn yíng qiǎn jiāng bīng fú cáng,
yù guān qí lián shàng wǒ jiāng。
hēi shān qīng hǎi láo dī fáng,
yè súi fēng huǒ fù shā cháng。
zhuǎn zhàn shā cháng yè wèi yāng,
hùi xīng dāng xī shōu jīng máng。
xiōng nú shā lù quǎn yǔ yáng,
xiě líu piāo chǔ shī chéng gāng。
chuán dào dān yú xiān mǎi jiàng,
mù nán sāi běi jìu píng xiāng。
xiàn kǎi gūi lái zhāo jiàn zhāng,
jiàn zhāng chūn yǔ huā huáng huáng。
chǒng ēn wèi láo bù kě dāng,
gōng yǔ hán péng xiāng jié háng。
míng tóng wèi huò cān áo xiáng,
chū rù móu mó zī miào láng。
tiān xià zhī rén shúi gǎn wàng,
zhǐ jīn lǎo dà bìn yù cāng。
gù shān hǎi jiǎo lù yáo cháng,
biàn cí míng zhǔ qù gūi zhuāng。
zhí zhǐ héng yuè yú xiāo xiāng,
gōng qīng lǐ jiàn sāi hé liáng。
xiāo gǔ āi yín xīn sī shāng,
dàn jué shuāng lún qǐ qiāng qiāng。
shì shí jǐu yuè tiān qì liáng,
xī fēng fú fú chūi yī cháng。
hóng yàn nán fēi yì qī chuàng,
wǒ bù rú zhī wèi dào liáng。
shì xún sān jìng yǐn yōu zhuāng,
zhú lí máo wū yī shān qiáng。
huán dǔ shù zhī gān shù sāng,
zǐ sūn shì jì sī wèi zāng。
qīu lù tuán tuán shí jú fāng,
huáng jī féi lái xīn jǐu xiāng。
zùi gē yī qū lín cāng làng,
xiàng zhī fù gùi jīn yǐ wàng。
qǐ zhī wàn guó rú yú táng,
gōng chéng bù tùi zhōng zhì yāng。
zhàng fū yǒu zhì gù mò liàng,
yòng néng yǔ shì sǎo bǐ kāng。
wàn zhōng zhī lù nà bǎo cháng,
bù rú xiè guān zǎo huán xiāng。

周是修

(1354—1402)明江西泰和人,名德,以字行。少孤力学,洪武末举明经,为霍丘县学训导,建文间为衡王府纪善,留京师,预翰林纂修。好荐士,屡陈国家大计。燕兵入京城,自经于应天府学尊经阁。尝辑古今忠节事为《观感录》。

Processed in 0.102970 Second , 221 querys.