"晒越吴山巅" 诗句出自明代诗人周诗《留别西湖兼柬孔文谷万鹿园赵龙岩田豫阳童南》
líu bié xī hú jiān jiǎn kǒng wén gǔ wàn lù yuán zhào lóng yán tián yù yáng tóng nán
yān bó wǔ lín yóu,
zhòng lún hū sì wàng。
xīng xié xiè kè yōu,
jī lèi xiàng cháng fàng。
chóng líng zūn wēi yū,
chéng hú fàn huǎng yàng。
lián chà yì zhū tiān,
xiāng tái biàn zhāo kuàng。
liáo yīn bēi dù cí,
yī qiǎn mí jīn wàng。
quán yì qì liè qīng,
dòng lì shí zǎn zhàng。
cè zú líng céng tī,
jiǒng yǔ dān xiá bàng。
yān mián bǎi zhì lián,
liǎng fēng xiàng。
shài yuè wú shān diān,
guān tāo hǎi mén shàng。
shuāi mǎng diào yí xū,
huái wǎng qíng yì chuàng。
pān jiàn fěi yī tú,
líng yì xìn duō zhuàng。
jǐng wù wú dùn xíng,
wēi shàng zì zī chàng。
hùi xīn jì yǐ xuán,
gǎn lái níng fú liàng。
jié lv̌ dé yìng líu,
diào yì měi xiāng kàng。
qīng zuò jī xuán hé,
fāng biāo qǐ yú yǎng。
chóu móu lín zhōng yú,
wàn shì děng piāo yǎng。
fā yǒng hù chóu dá,
zhēn shǎng yáo yǐng chàng。
qī qí cú sùi yīn,
yuē gūi jiè zhēng bǎng。
chí chú xíng fù líu,
niàn cǐ yì mí guǎng。
duàn gěng xī lín líu,
fǔ yīng tǔ shēn hèn 。
苏州府昆山人,字以言。精医理。至京师,以诗文游公卿间,为人治病,常应手而愈。将以尚医官之,拂袖而去。至杭州,诗名甚噪,当地人士争相延致。辞归,与常熟孙艾为至交,后卒于其家。平生著作多散佚,晚年所存,有《内经解》、《虚岩山人集》。