“王李及徐袁”这段文字出自哪里?

上一句:仇仇分吴越

“王李及徐袁”出自清代诗人周起渭的诗句: 《寄答襄城刘太乙》

下一句:操刀起相杀

"王李及徐袁" 诗句出自清代诗人周起渭《寄答襄城刘太乙》

天音雷奋蛰地籁风号穴
凤鸣览德辉鴂啼催暮节
东风吟百鸟不独梁间鳦
寒蝉与蟋蟀感秋复悲栗
气化使之然机至不容遏
此或缘知觉相将弄喉舌
石窍本无声水行殊瀄汩
忽然相击触无心中音律
信知天地间至妙难理诘
人声得精微寄兴尤恍惚
中心良雾郁冲口自风发
但伸所欲言豪圣莫能屈
在昔周诗亡始有获麟笔
删定无圣人风谣乃遗逸
况乏輶轩采贞淫谁纂述
古今有迁变何曾昔韵歇
正声本无恙文士自争夺
特起求名径真诗乃沦没
此道宋元时犹未事倾轧
原体本骚人后来俱派别
英雄当运会各与时相匹
譬如唤晴鸠亦有知雨鹬
那将堂上竽遽厌堂下瑟
有明弘正时何李气蓬勃
师资浣花叟余子遭割截
遂钳万人口攘臂称渠帅
才高任轩轾流弊始纷出
浸淫嘉隆后坛坫益增设
同流合泾渭仇仇分吴越
王李及徐袁操刀起相杀
古诗丁厄运古句肆批抹
弹指百年间诗场三喋血
流传到今日狡狯又一术
各惩门户非万象思囊括
借口爱前人其实事剽窃
遂驱后来秀点鬼而祭獭
狴牢锢情性音形图仿佛
刻舟信可求未苗已先揠
河洛天地中真声宜未绝
刘子不羁人心细胆雄拔
披读古人书落华将讨实
向者携手时议论何明豁
风诗有正变天然任流溢
先须觑大幽元关闯窋窡
然后飏九天风雷共吹吷
寄我五字诗字字纸上活
直如排霜筠曲似拗劲铁
我诗但意造无文空真质
本乏求名心信口无爬栉
文章在吾辈于技等豪末
读书不明道哆口徒浪说
纵令言语工根源已先失
而况窈古锦纷纷争割裂
请观古人门千秋何嵽嵲
自来争名辈颈涨面骍热
赭山求楮竹不能供纸札
盛气凌前人何曾跻毫发
我作不鸣虫冬寒墐房室
谈稀舌本强因君偶枨拨
遂敲古瓦冰含豪濡秃鬝
怀君结隐处汝水前荡潏
篱落蚤烟开衡门数峰雪
想见捋吟须摇头耸山骨
何当尘土手往结凌波袜
报章比芝菌惊雷出枯蘖
更待新诗来披襟弄明月

jì dá xiāng chéng líu tài yǐ
tiān yīn léi fèn zhí,
dì lài fēng hào xué。
fèng míng lǎn dé hūi,
juè tí cūi mù jié。
dōng fēng yín bǎi niǎo,
bù dú liáng jiān yǐ。
hán chán yǔ xī shuài,
gǎn qīu fù bēi lì。
qì huà shǐ zhī rán,
jī zhì bù róng è。
cǐ huò yuán zhī jué,
xiāng jiāng nòng hóu shé。
shí qiào běn wú shēng,
shǔi xíng shū jié gǔ。
hū rán xiāng jí hóng,
wú xīn zhōng yīn lv̀。
xìn zhī tiān dì jiān,
zhì miào nán lǐ jié。
rén shēng dé jīng wēi,
jì xīng yóu huǎng hū。
zhōng xīn liáng wù yù,
chōng kǒu zì fēng fā。
dàn shēn suǒ yù yán,
háo shèng mò néng qū。
zài xī zhōu shī wáng,
shǐ yǒu huò lín bǐ。
shān dìng wú shèng rén,
fēng yáo nǎi yí yì。
kuàng fá yóu xuān cǎi,
zhēn yín shúi zuǎn shù。
gǔ jīn yǒu qiān biàn,
hé céng xī yùn xiē。
zhèng shēng běn wú yàng,
wén shì zì zhēng duó。
tè qǐ qíu míng jìng,
zhēn shī nǎi lún méi。
cǐ dào sòng yuán shí,
yóu wèi shì qīng yà。
yuán tǐ běn sāo rén,
hòu lái jù pài bié。
yīng xióng dāng yùn hùi,
gè yǔ shí xiāng pǐ。
pì rú huàn qíng jīu,
yì yǒu zhī yǔ yù。
nà jiāng táng shàng yú,
jù yàn táng xià sè。
yǒu míng hóng zhèng shí,
hé lǐ qì péng bó。
shī zī wǎn huā sǒu,
yú zǐ zāo gē jié。
sùi qián wàn rén kǒu,
ràng bì chēng qú shuài。
cái gāo rèn xuān zhì,
líu bì shǐ fēn chū。
jìn yín jiā lóng hòu,
tán diàn yì zēng shè。
tóng líu hé jīng wèi,
chóu chóu fēn wú yuè。
wáng lǐ jí xú yuán,
cāo dāo qǐ xiāng shā。
gǔ shī dīng è yùn,
gǔ jù sì pī mǒ。
dàn zhǐ bǎi nián jiān,
shī cháng sān dié xiě。
líu chuán dào jīn rì,
jiǎo huá yòu yī zhú。
gè chéng mén hù fēi,
wàn xiàng sī náng kuò。
jiè kǒu ài qián rén,
qí shí shì piào qiè。
sùi qū hòu lái xìu,
diǎn gǔi ér jì tà。
bì láo gù qíng xìng,
yīn xíng tú fǎng fó。
kè zhōu xìn kě qíu,
wèi miáo yǐ xiān yà。
hé luò tiān dì zhōng,
zhēn shēng yí wèi jué。
líu zǐ bù jī rén,
xīn xì dǎn xióng bá。
pī dú gǔ rén shū,
luò huá jiāng tǎo shí。
xiàng zhě xié shǒu shí,
yì lùn hé míng huō。
fēng shī yǒu zhèng biàn,
tiān rán rèn líu yì。
xiān xū qù dà yōu,
yuán guān chuǎng zhú zhùi。
rán hòu yáng jǐu tiān,
fēng léi gòng chūi xuè。
jì wǒ wǔ zì shī,
zì zì zhǐ shàng huó。
zhí rú pái shuāng yún,
qū sì ǎo jìng tiě。
wǒ shī dàn yì zào,
wú wén kōng zhēn zhí。
běn fá qíu míng xīn,
xìn kǒu wú pá jié。
wén zhāng zài wú bèi,
yú jì děng háo mò。
dú shū bù míng dào,
duō kǒu tú làng shuō。
zòng lìng yán yǔ gōng,
gēn yuán yǐ xiān shī。
ér kuàng yǎo gǔ jǐn,
fēn fēn zhēng gē liè。
qǐng guān gǔ rén mén,
qiān qīu hé dié niè。
zì lái zhēng míng bèi,
jǐng zhǎng miàn xīn rè。
zhě shān qíu chǔ zhú,
bù néng gōng zhǐ zhá。
shèng qì líng qián rén,
hé céng jī háo fā。
wǒ zuò bù míng chóng,
dōng hán jìn fáng shì。
tán xī shé běn qiáng,
yīn jūn ǒu chéng bō。
sùi qiāo gǔ wǎ bīng,
hán háo rú tū qiān。
huái jūn jié yǐn chù,
rǔ shǔi qián dàng jué。
lí luò zǎo yān kāi,
héng mén shù fēng xuě。
xiǎng jiàn lè yín xū,
yáo tóu sǒng shān gǔ。
hé dāng chén tǔ shǒu,
wǎng jié líng bō wà。
bào zhāng bǐ zhī jūn,
liáng léi chū kū niè。
gèng dài xīn shī lái,
pī jīn nòng míng yuè。

周起渭

(1662—1714)清贵州贵阳人,字渔璜,又字棡野。康熙三十三年进足,累官詹事府詹事。工诗,与姜宸英等齐名,又与史申义并称翰苑两诗人。

Processed in 0.140791 Second , 215 querys.