"拔剑高歌泪如倾" 诗句出自元代诗人周砥《至正壬辰九月十二日过玉山草堂留别山中诸公》
zhì zhèng rén chén jǐu yuè shí èr rì guò yù shān cǎo táng líu bié shān zhōng zhū gōng
wǔ líng háo yīng bù zú wèi,
dān tú bù zú nà kě qīng。
wàn shì qǐ jiē hé tiān dào,
ǒu rán yù zhī yì chéng míng。
wǒ jīn kùn fá qióng gǔ dǐ,
qīng yún zhī zhì hé yóu píng。
chóu lái yǐn jǐu yī bǎi bēi,
bá jiàn gāo gē lèi rú qīng。
gē shēng bēi zhuàng jūn shì wén,
jiāng hàn máng máng qì yù tūn。
fù fèng qí lóng qǐ nán shì,
tú gǒu kuài níu hé zú lùn。
zhū jūn gǔ xiāng jìu zhī jǐ,
hùi miàn nà dé wú huān yán。
píng shēng xīn shì nán jǐn dào,
qiě fù tòng yǐn huā xià zūn。
míng dāng dà zùi lóu chuán shàng,
héng chūi yù dí guò wú mén。
元末平江路吴县人,寓居无锡,字履道。博学工文辞。兵乱避地,至宜兴,居马治家。与治善者多置酒招饮,厌之,一夕留书别治,夜半遁去。归里,与高启、杨维桢等交往。书画益工。后游会稽,死于兵乱。有《荆南唱和集》。