"墨客要卿卿" 诗句出自宋代诗人周纯《蓦山溪(墨梅、荆楚间鸳鸯梅、赋此)》
《蓦山溪(墨梅、荆楚间鸳鸯梅、赋此)》 拼音标注
mò shān xī ( mò méi 、 jīng chǔ jiān yuān yāng méi 、 fù cǐ )
jiāng nán chūn xìn,
wàng duàn rén qiān lǐ。
hún duàn rù huā zhī,
rǎn xiāng sī 、 tóng xīn bìng dì。
yuān yāng míng zì,
yíng dé yī shuāng shuāng,
wú xiàn yì。
níng yān shǔi。
niàn yuǎn jiào shúi jì。
háo duān xiě xīng,
mò bǎ dān qīng nǐ。
mò kè yào qīng qīng,
xiǎng lín chí 、 děng xián shū xǐ。
xiāng yī àn dàn,
yuán bù wò zī chén,
lián gǎo mèi。
dōng fēng lǐ。
zhǐ kǒng yú fēi qǐ。
《蓦山溪(墨梅、荆楚间鸳鸯梅、赋此)》 作者简介
僧,字忘机,成都华阳(今四川华阳)人。后依解潜,久留荆楚,故亦自称楚人。少为浮屠。蹈冠游京师,以诗、画为佛事,都下翕然知名,士大夫多与之游。。画家于人物必九朽一罢,谓先以土笔扑取形似数次修改,故曰九朽,继以淡墨一描而成,故曰一罢,罢者毕也。纯独不假乎此,落笔便成,而气韵生动。每谓人曰:“书、画同一关捩,善书者又岂先朽而后书邪?”有石鼎联句图传于世。《画继、后村题跋》。