"愿因笔谏罄愚疏" 诗句出自元代诗人周伯琦《岁癸未正月廿八日由授经郎升除宸文阁鉴书博士之作》
sùi gǔi wèi zhèng yuè niàn bā rì yóu shòu jīng láng shēng chú chén wén gé jiàn shū bó shì zhī zuò
qiān guān hú lì zǐ chén jū,
chéng xiāng chuán chén chū yù chú。
shòu yè hǔ mén chái xià kǎo,
shēng bān fèng gé shì zhōng shū。
qióng lín chūn rào táng yíng dǎo,
xiāng zhì xīng luō hàn shí qú。
bài fú ēn páo cán bù chēng,
yuàn yīn bǐ jiàn qìng yú shū。
(1298—1369)饶州人,字伯温,号玉雪坡真逸。周应极子。幼入国学为上舍生,以荫补南海簿,三转为翰林修撰,顺帝至正中累迁参知政事,招谕平江张士诚,拜江浙行省左丞,留平江十余年。士诚灭,乃归,寻卒。仪观温雅,博学工文章,尤以篆隶真草擅名。有《说文字原》、《六书正讹》等。