rùn èr yuè bā rì rù zhí xuān wén gé shàng mìng chén gé zhōng qián dài lǐ qì sì wèn zhì zuò zhī yóu jù dùi chēng zhǐ jì shì èr shǒu qí yī
táo huā kāi biàn xìng huā kāi,
xīng zhàng qīn chén xìng gé lái。
yún rào xiāng ní téng qǐ jǐng,
chūn súi tiān bù shàng yáo tái。
(1298—1369)饶州人,字伯温,号玉雪坡真逸。周应极子。幼入国学为上舍生,以荫补南海簿,三转为翰林修撰,顺帝至正中累迁参知政事,招谕平江张士诚,拜江浙行省左丞,留平江十余年。士诚灭,乃归,寻卒。仪观温雅,博学工文章,尤以篆隶真草擅名。有《说文字原》、《六书正讹》等。