"山崦笼春" 诗句出自宋代诗人周邦彦《满庭芳(忆钱唐)》
《满庭芳(忆钱唐)》 拼音标注
mǎn tíng fāng ( yì qián táng )
shān yān lóng chūn,
jiāng chéng chūi yǔ,
mù tiān yān dàn yún hūn。
jǐu qí yú shì,
lěng luò xìng huā cūn。
sū xiǎo dāng nián xìu gǔ,
yíng màn cǎo 、 kōng xiǎng luō qún。
cháo shēng qǐ,
gāo lóu pēn dí,
wǔ liǎng le wú wén。
qī liáng,
huái gù guó,
zhāo zhōng mù gǔ,
shí zài hóng chén。
sì mèng hún tiáo dì,
cháng dào wú mén。
wén dào huā kāi mò shàng,
gē jìu qū 、 chóu shā wáng sūn。
hé shí jiàn 、 □ □ huàn jǐu,
tóng dǎo wèng tóu chūn。
《满庭芳(忆钱唐)》 作者简介
周邦彦(1056年-1121年),中国北宋末期著名的词人,字美成,号清真居士,汉族,钱塘(今浙江杭州)人。历官太学正、庐州教授、知溧水县等。徽宗时为徽猷阁待制,提举大晟府。精通音律,曾创作不少新词调。作品多写闺情、羁旅,也有咏物之作。格律谨严。语言典丽精雅。长调尤善铺叙。为后来格律派词人所宗。旧时词论称他为“词家之冠”。有《清真集》传世。