“载稽方脉流”这段文字出自哪里?

上一句:黄老非浮誇

“载稽方脉流”出自明代诗人钟芳的诗句: 《太平泾县大水》

下一句:立论固殊差

"载稽方脉流" 诗句出自明代诗人钟芳《太平泾县大水》

岁直戊辰天下荒宣城编户多流亡
去年圩破水千尺尽扫百谷生蒿稂
今年道泾历西原正值洚水为民殃
源从石埭涉太平校之宣城适相当
蛟螭翻腾鬼魅泣沿溪四望皆沙场
室庐为桴陇为沼泥浮树杪如涂黄
荡析不辨土木偶移易转徙归何方
我闻天地初水火先胚胎
火生于无水生有寒暑昼夜更相推
火极旱乃炽焚灼无噍遗
水盛肆冲溃弥漫不可支
二行于物关大命或若偏胜翻为菑
况兹盛夏火司令退怯失势诚堪哀
信知颛顼非能廉逾等陵节恣雄猜
腾阴千里蔽白日吞吐瘴疠生烟霾
浸霪连月涨四壑有似九河未决洪涛恶
横逞凶顽犯阛阓并包荒秽归囊橐
羲和不忍炎光微独驱火龙当天飞
融融一点破阴慝窜伏散落愁诛夷
顾此柔弱资积党难推排
尧时十日晒不焦反以丁女为之妃
凭籍阳威蒸四渎倏忽又乘山雨来
或云水位坎其神合龟蛇
鳞甲光差差交纠成一家
鹑鸟短尾飞跋剌远避不敢角齿牙
始信柔制刚黄老非浮誇
载稽方脉流立论固殊差
三才本同体二气混无涯
水德浮乾坤升降随月华
阳一阴乃二易象无舛讹
胡为人生具百脉一水不胜二火耶
北人苦燥南苦湿虚实实虚在损益
制量妙用存其人一中自古难偏执
谁负炎黄术降为天地医
浣肠洗髓千万遍无俾相蚀恒相资
日丹炳炳司民命幸有吾皇万年主此阴阳鼎

tài píng jīng xiàn dà shǔi
sùi zhí wù chén tiān xià huāng,
xuān chéng biān hù duō líu wáng。
qù nián wéi pò shǔi qiān chǐ,
jǐn sǎo bǎi gǔ shēng hāo láng。
jīn nián dào jīng lì xī yuán,
zhèng zhí jiàng shǔi wèi mín yāng。
yuán cóng shí dài shè tài píng,
xiào zhī xuān chéng shì xiāng dāng。
jiāo chī fān téng gǔi mèi qì,
yán xī sì wàng jiē shā cháng。
shì lú wèi fú lǒng wèi zhǎo,
ní fú shù miǎo rú tú huáng。
dàng xī bù biàn tǔ mù ǒu,
yí yì zhuǎn xǐ gūi hé fāng。
wǒ wén tiān dì chū,
shǔi huǒ xiān pēi tāi。
huǒ shēng yú wú shǔi shēng yǒu,
hán shǔ zhòu yè gèng xiāng tūi。
huǒ jí hàn nǎi chì,
fén zhuó wú jiào yí。
shǔi shèng sì chōng kùi,
mí màn bù kě zhī。
èr xíng yú wù guān dà mìng,
huò ruò piān shèng fān wèi zī。
kuàng zī shèng xià huǒ sī lìng,
tùi qiè shī shì chéng kān āi。
xìn zhī zhuān xù fēi néng lián,
yú děng líng jié zì xióng cāi。
téng yīn qiān lǐ bì bái rì,
tūn tǔ zhàng lì shēng yān mái。
jìn yín lián yuè zhǎng sì hè,
yǒu sì jǐu hé wèi jué hóng tāo è。
héng chěng xiōng wán fàn huán hùi,
bìng bāo huāng hùi gūi náng tuó。
xī hé bù rěn yán guāng wēi,
dú qū huǒ lóng dāng tiān fēi。
róng róng yī diǎn pò yīn tè,
cuàn fú sàn luò chóu zhū yí。
gù cǐ róu ruò zī,
jī dǎng nán tūi pái。
yáo shí shí rì shài bù jiāo,
fǎn yǐ dīng nv̌ wèi zhī fēi。
píng jí yáng wēi zhēng sì dú,
shū hū yòu chéng shān yǔ lái。
huò yún shǔi wèi kǎn,
qí shén hé gūi shé。
lín jiǎ guāng chà chà,
jiāo jīu chéng yī jiā。
chún niǎo duǎn wěi fēi bá là,
yuǎn bì bù gǎn jiǎo chǐ yá。
shǐ xìn róu zhì gāng,
huáng lǎo fēi fú kuā。
zài jī fāng mài líu,
lì lùn gù shū chà。
sān cái běn tóng tǐ,
èr qì hùn wú yá。
shǔi dé fú gān kūn,
shēng jiàng súi yuè huá。
yáng yī yīn nǎi èr,
yì xiàng wú chuǎn é。
hú wèi rén shēng jù bǎi mài,
yī shǔi bù shèng èr huǒ yé。
běi rén kǔ zào nán kǔ shī,
xū shí shí xū zài sǔn yì。
zhì liàng miào yòng cún qí rén,
yī zhōng zì gǔ nán piān zhí。
shúi fù yán huáng zhú,
jiàng wèi tiān dì yì。
wǎn cháng xǐ sǔi qiān wàn biàn,
wú bǐ xiāng shí héng xiāng zī。
rì dān bǐng bǐng sī mín mìng,
xìng yǒu wú huáng wàn nián zhǔ cǐ yīn yáng dǐng。

钟芳

( ?—1544)明广东崖州人,改籍琼山,字仲实。正德三年进士。嘉靖中累官至户部右侍郎。有《皇极经世图赞》、《续古今纪要》、《崖志略》、《钟筠溪家藏集》。

Processed in 0.280583 Second , 221 querys.