"他年竹啸轩中访鸾友" 诗句出自清代诗人郑珍《文待诏凤兮砚歌并序》
郎州太守得片石,片是停片馆主凤兮砚。
文家旧物三百年,叹息遗珍眼中见。
我闻二十七砚在当时,并宠争妍皆异姿。
曾孙眼枯元血碧,凤兮飘摇何处归。
培远堂中赖有居亭主,太症经国资赞辅。
大胜先生思想帖,出门即受钤山污。
景曜流晖嗟命贫,至今老衲写梵文。
尔复不为主人辱,太守业与榕门亲。
太守况住姑胥门,红阑旧里相比邻。
楚人失弓楚人得,世间木落定归根。
他年竹啸轩中访鸾友,落落殊翁照胥纽。
玉磬同时问故寮,尚有音尘无恙否。
抚今感昔怆我神,绝怜八十四岁之老人。
心长手软细镌刻,岂期飞下横山村。
两承已是麟鸾种,何况凡鸟为儿孙。
凤兮尔不见桉头大元璧,古篆长生祝无极。
汉皇不守未央宫,何论词宗一块石。
凤兮凤兮尔德终不衰,吾歌正不为尔一石悲横来。
《文待诏凤兮砚歌并序》 拼音标注
wén dài zhào fèng xī yàn gē bìng xù
láng zhōu tài shǒu dé piàn shí,
piàn shì tíng piàn guǎn zhǔ fèng xī yàn。
wén jiā jìu wù sān bǎi nián,
tàn xī yí zhēn yǎn zhōng jiàn。
wǒ wén èr shí qī yàn zài dāng shí,
bìng chǒng zhēng yán jiē yì zī。
céng sūn yǎn kū yuán xiě bì,
fèng xī piāo yáo hé chù gūi。
péi yuǎn táng zhōng lài yǒu jū tíng zhǔ,
tài zhèng jīng guó zī zàn fǔ。
dà shèng xiān shēng sī xiǎng tiē,
chū mén jí shòu qián shān wū。
jǐng yào líu hūi jiē mìng pín,
zhì jīn lǎo nà xiě fàn wén。
ěr fù bù wèi zhǔ rén rǔ,
tài shǒu yè yǔ róng mén qīn。
tài shǒu kuàng zhù gū xū mén,
hóng lán jìu lǐ xiāng bǐ lín。
chǔ rén shī gōng chǔ rén dé,
shì jiān mù luò dìng gūi gēn。
tā nián zhú xiào xuān zhōng fǎng luán yǒu,
luò luò shū wēng zhào xū nǐu。
yù qìng tóng shí wèn gù liáo,
shàng yǒu yīn chén wú yàng fǒu。
fǔ jīn gǎn xī chuàng wǒ shén,
jué lián bā shí sì sùi zhī lǎo rén。
xīn cháng shǒu ruǎn xì juān kè,
qǐ qī fēi xià héng shān cūn。
liǎng chéng yǐ shì lín luán zhǒng,
hé kuàng fán niǎo wèi ér sūn。
fèng xī ěr bù jiàn ān tóu dà yuán bì,
gǔ zhuàn cháng shēng zhù wú jí。
hàn huáng bù shǒu wèi yāng gōng,
hé lùn cí zōng yī kuài shí。
fèng xī fèng xī ěr dé zhōng bù shuāi,
wú gē zhèng bù wèi ěr yī shí bēi héng lái。
《文待诏凤兮砚歌并序》 作者简介
(1806—1864)贵州遵义人,字子尹,号柴翁。道光十七年举人,选荔波县训导。咸丰间告归。同治初补江苏知县,未行而卒。学宗许郑,精通文字音韵之学,熟悉古代宫室冠服制度。有《礼仪私笺》、《轮舆私笺》、《说文新附考》、《巢经巢经说》、《巢经巢集》等。