"灵气钟之人" 诗句出自明代诗人郑岳《兰州以山名北枕黄河城之西有唐帽山尤秀特彭司马幸庵先茔在焉地灵人杰堪舆家之说岂尽诬邪》
lán zhōu yǐ shān míng běi zhěn huáng hé chéng zhī xī yǒu táng mào shān yóu xìu tè péng sī mǎ xìng ān xiān yíng zài yān dì líng rén jié kān yú jiā zhī shuō qǐ jǐn wú xié
nán wàng gāo lán shān,
běi zhěn dà hé líu。
shān shì xiāng wān yán,
hé líu qù bù xīu。
huá yí jiè nán běi,
guān xiá è jīn hóu。
zhōng yǒu táng mào shān,
gāo lǒng yù sōng qīu。
líng qì zhōng zhī rén,
yuán lǎo kè zhuàng yóu。
biān shì jǐu jīng lvè,
zūn zǔ yùn shēn chóu。
福建莆田人,字汝华。弘治六年进士。授户部主事。累迁江西左布政使。宁王朱宸濠夺大量民田,民立寨自保,宸濠欲加兵,岳持不可。后为李梦阳所讦,夺官为民。世宗即位,起抚江西。旋召为大理卿,陈刑狱失平八事,迁兵部左侍郎。后乞休归。有《莆阳文献》、《山斋集》。