"起以奉其主" 诗句出自宋代诗人郑元祐《游鸿禧废寺,听旧僧心敬言》
渡南已四叶,继统属济王。
祀国支圯柱,前星掩寒芒。
帏妍肇牝晨,奴谋肆鸱张。
两潘为义激,不顾百口戕。
起以奉其主,近在苕水阳。
天津斡斗杓,海底洗日光。
人非霍狄俦,谁是涉险航?
闻其被戮时,母老两鬓霜。
吐辞语观者,令人殊激昂。
吾见宋忠臣,虽死犹不亡。
至今草间燐,荧荧出幽房。
北城鸿禧寺,栋宇自萧梁。
两潘举义日,俾众听钟撞。
哀哉城门火,遽遗池鱼殃。
遂指寺逆地,潴宫示非常。
田断饭僧粥,炉冷供佛香。
金像久颓剥,青苔重悲凉。
仰惧枅栱坠,俯叹榛莽长。
残僧四五人,饥用篾束肠。
敬也业尤白,宴坐不下堂。
家本蜀杨氏,能言寺之详。
补苴罄衣钵,创巨医难良。
更今百廿年,我来重彷徨。
潘忠世莫雪,寺废人弗伤。
天高莫之诉,题诗空慨慷。
《游鸿禧废寺,听旧僧心敬言》 拼音标注
yóu hóng xǐ fèi sì,tīng jìu sēng xīn jìng yán
dù nán yǐ sì yè,
jì tǒng shǔ jì wáng。
sì guó zhī yí zhù,
qián xīng yǎn hán máng。
wéi yán zhào pìn chén,
nú móu sì zhī zhāng。
liǎng pān wèi yì jī,
bù gù bǎi kǒu qiāng。
qǐ yǐ fèng qí zhǔ,
jìn zài tiáo shǔi yáng。
tiān jīn wò dǒu sháo,
hǎi dǐ xǐ rì guāng。
rén fēi huò dí chóu,
shúi shì shè xiǎn háng ?
wén qí bèi lù shí,
mǔ lǎo liǎng bìn shuāng。
tǔ cí yǔ guān zhě,
lìng rén shū jī áng。
wú jiàn sòng zhōng chén,
sūi sǐ yóu bù wáng。
zhì jīn cǎo jiān lín,
yíng yíng chū yōu fáng。
běi chéng hóng xǐ sì,
dòng yǔ zì xiāo liáng。
liǎng pān jǔ yì rì,
bǐ zhòng tīng zhōng zhuàng。
āi zāi chéng mén huǒ,
jù yí chí yú yāng。
sùi zhǐ sì nì dì,
zhū gōng shì fēi cháng。
tián duàn fàn sēng zhōu,
lú lěng gōng fó xiāng。
jīn xiàng jǐu túi bō,
qīng tái zhòng bēi liáng。
yǎng jù jī gǒng zhùi,
fǔ tàn zhēn mǎng cháng。
cán sēng sì wǔ rén,
jī yòng miè shù cháng。
jìng yě yè yóu bái,
yàn zuò bù xià táng。
jiā běn shǔ yáng shì,
néng yán sì zhī xiáng。
bǔ jū qìng yī bō,
chuàng jù yì nán liáng。
gèng jīn bǎi niàn nián,
wǒ lái zhòng páng huáng。
pān zhōng shì mò xuě,
sì fèi rén fú shāng。
tiān gāo mò zhī sù,
tí shī kōng kǎi kāng。
《游鸿禧废寺,听旧僧心敬言》 作者简介