"敦煌唐拓诚悬笔" 诗句出自清代诗人郑孝胥《张钧衡为母造长生砖塔且摹刘诚悬所书金刚经于石求为赋诗》
zhāng jūn héng wèi mǔ zào cháng shēng zhuān tǎ qiě mó líu chéng xuán suǒ shū jīn gāng jīng yú shí qíu wèi fù shī
zhāng jūn fèng mǔ mǔ fèng fó,
wèi mǔ zào tǎ mó jīn jīng。
dūn huáng táng tuò chéng xuán bǐ,
bǐ shì yǔ tǎ shuāng zhēng róng。
cǐ jīng chuán shì shòu wú liàng,
yǒu ruò mǔ shòu zī cháng shēng。
wǒ wén shì jiān rén zǐ yì,
xī chì fó lì wú bù néng。
shì guān bǐ fó yì rén zǐ,
hé dài gōng dé móu qīu líng。
shì yuán shèng jī shúi lái fǎng,
lǐu jīng zhèng jì yìng qí míng。
郑孝胥,(1860年5月2日——1938年)字苏龛(苏堪),一字太夷,号海藏,尝取东坡‘万人如海一身藏’诗意,颜所居曰‘海藏楼’,世称‘郑海藏’。中国福建省闽侯县人。工诗,擅书法,为诗坛“同光体”宣导者之一。著有《海藏楼诗集》。