"间请分符竹" 诗句出自宋代诗人郑侠《观孔义甫与谢致仕诗有感》
人生足清闲,天下第一福。
惜哉声与利,举世方逐逐。
君子耀轩裳。
小人腴口腹。
霜雪满颐颔。
驰竞心更速。
谁如东山后,清风千载续。
仁孝实天成,聪明乃几烛。
弱冠揖高科,声华光煜煜。
骐骥驾夷途,千里在举足。
岁未再周天,官先上应宿。
皇华屡更指,间请分符竹。
端介奉高明,慈仁抚茕独。
施设妙通神,欢讴道相属。
一旦遽上章,幡然谢羁束。
古人涖官政,五十日艾服。
公年未五十,恳请竟从欲。
缅彼伋与轲,进退贵佳躅。
三揖就恩荣,一辞托岩谷。
由公仕以观,其庶无愧恧。
东皋我田园,负郭予室屋。
儿侄几百人,图史逾千轴。
亲旧既周旋,闺门更雍穆。
宾来酒一樽,兴来棋一局。
吟啸动烟云,诗书到僮仆。
宁知地有仙,但见人如玉。
乃觉世间人,为生何局促。
譬如方污垢,对之独熏沐。
孔公当代贤,宜其钦爱酷。
慷慨出长篇,情殷语重复。
日日动归思,浩浩见林麓。
何意蒙鄙人,幸兹一观瞩。
当筵顿忘味,如听箫韶曲。
平生粗意气,自初得旧读。
每见古圣贤,心常自程督。
知身是罪根,每每自锄斸。
如彼善稼穑,去草茂嘉谷。
深嘉远世纲,有若囚脱梏。
惟兹素艰贫,事与心反覆。
历官二纪周,一纪投南隩。
归时毕去时,圣主恩沐沐。
方欣到家乡,足觉愁虑簇。
高堂皓垂白,甘旨不饶沃。
四弟两背亡,未言他骨肉。
继又丧一弟,三房等穷蹙。
不数姆与婢,孤孀十有六。
薄业支半年,十饭犹五叔。
萧然夏秋际,甚者日食粥。
人惟有父子,恩亲家室睦。
惟其有君臣,礼义朝廷肃。
二者苟有违,三灵共诛戮。
况兹生圣辰,熙隆过尧喾。
艰虞免兵革,少小游庠塾。
青春被恩擢,名姓粗扬暴。
孰非累圣德,师诲而君牧。
中间更狂妄,吴听常轻凟。
云云不少已,竟致御史鞫。
所负鼎护轻,敢意尚收录。
日月忽中天,湛恩俄濯浴。
父子实再逢,君臣亦孰复。
新恩胡为报,旧过云何赎。
父母教子勤,羽括而砺镞。
朝夕望乃成,荣显被亲属。
慈乌於反哺,知以报生鞠。
学术不寸施,犹之玉韫匵。
千载进明良,不能少负辐。
是生天地间,曾不如草木。
以此望明公,云中一鸿鹄。
《观孔义甫与谢致仕诗有感》 拼音标注
guān kǒng yì fǔ yǔ xiè zhì shì shī yǒu gǎn
rén shēng zú qīng xián,
tiān xià dì yī fú。
xī zāi shēng yǔ lì,
jǔ shì fāng zhú zhú。
jūn zǐ yào xuān cháng。
xiǎo rén yú kǒu fù。
shuāng xuě mǎn yí hàn。
chí jìng xīn gèng sù。
shúi rú dōng shān hòu,
qīng fēng qiān zài xù。
rén xiào shí tiān chéng,
cōng míng nǎi jī zhú。
ruò guān yī gāo kē,
shēng huá guāng yù yù。
qí jì jià yí tú,
qiān lǐ zài jǔ zú。
sùi wèi zài zhōu tiān,
guān xiān shàng yìng sù。
huáng huá lv̌ gèng zhǐ,
jiān qǐng fēn fú zhú。
duān jiè fèng gāo míng,
cí rén fǔ qióng dú。
shī shè miào tōng shén,
huān ōu dào xiāng shǔ。
yī dàn jù shàng zhāng,
fān rán xiè jī shù。
gǔ rén lì guān zhèng,
wǔ shí rì ài fú。
gōng nián wèi wǔ shí,
kěn qǐng jìng cóng yù。
miǎn bǐ jí yǔ kē,
jìn tùi gùi jiā zhú。
sān yī jìu ēn róng,
yī cí tuō yán gǔ。
yóu gōng shì yǐ guān,
qí shù wú kùi nv̀。
dōng gāo wǒ tián yuán,
fù guō yú shì wū。
ér zhí jī bǎi rén,
tú shǐ yú qiān zhóu。
qīn jìu jì zhōu xuán,
gūi mén gèng yōng mù。
bīn lái jǐu yī zūn,
xīng lái qí yī jú。
yín xiào dòng yān yún,
shī shū dào tóng pū。
níng zhī dì yǒu xiān,
dàn jiàn rén rú yù。
nǎi jué shì jiān rén,
wèi shēng hé jú cù。
pì rú fāng wū gòu,
dùi zhī dú xūn mù。
kǒng gōng dāng dài xián,
yí qí qīn ài kù。
kāng kǎi chū cháng piān,
qíng yīn yǔ zhòng fù。
rì rì dòng gūi sī,
hào hào jiàn lín lù。
hé yì méng bǐ rén,
xìng zī yī guān zhǔ。
dāng yán dùn wàng wèi,
rú tīng xiāo sháo qū。
píng shēng cū yì qì,
zì chū dé jìu dú。
měi jiàn gǔ shèng xián,
xīn cháng zì chéng dū。
zhī shēn shì zùi gēn,
měi měi zì chú zhǔ。
rú bǐ shàn jià sè,
qù cǎo mào jiā gǔ。
shēn jiā yuǎn shì gāng,
yǒu ruò qíu tuō gù。
wéi zī sù jiān pín,
shì yǔ xīn fǎn fù。
lì guān èr jì zhōu,
yī jì tóu nán yù。
gūi shí bì qù shí,
shèng zhǔ ēn mù mù。
fāng xīn dào jiā xiāng,
zú jué chóu lv̀ cù。
gāo táng hào chúi bái,
gān zhǐ bù ráo wò。
sì dì liǎng bèi wáng,
wèi yán tā gǔ ròu。
jì yòu sāng yī dì,
sān fáng děng qióng cù。
bù shù mǔ yǔ bì,
gū shuāng shí yǒu lìu。
bó yè zhī bàn nián,
shí fàn yóu wǔ shū。
xiāo rán xià qīu jì,
shén zhě rì shí zhōu。
rén wéi yǒu fù zǐ,
ēn qīn jiā shì mù。
wéi qí yǒu jūn chén,
lǐ yì zhāo tíng sù。
èr zhě gǒu yǒu wéi,
sān líng gòng zhū lù。
kuàng zī shēng shèng chén,
xī lóng guò yáo kù。
jiān yú miǎn bīng gé,
shǎo xiǎo yóu xiáng shú。
qīng chūn bèi ēn zhuó,
míng xìng cū yáng bào。
shú fēi lèi shèng dé,
shī hùi ér jūn mù。
zhōng jiān gèng kuáng wàng,
wú tīng cháng qīng dú。
yún yún bù shǎo yǐ,
jìng zhì yù shǐ jú。
suǒ fù dǐng hù qīng,
gǎn yì shàng shōu lù。
rì yuè hū zhōng tiān,
zhàn ēn é zhuó yù。
fù zǐ shí zài féng,
jūn chén yì shú fù。
xīn ēn hú wèi bào,
jìu guò yún hé shú。
fù mǔ jiào zǐ qín,
yǔ kuò ér lì zú。
zhāo xī wàng nǎi chéng,
róng xiǎn bèi qīn shǔ。
cí wū yú fǎn bǔ,
zhī yǐ bào shēng jū。
xué zhú bù cùn shī,
yóu zhī yù yùn dú。
qiān zài jìn míng liáng,
bù néng shǎo fù fú。
shì shēng tiān dì jiān,
céng bù rú cǎo mù。
yǐ cǐ wàng míng gōng,
yún zhōng yī hóng hú 。
《观孔义甫与谢致仕诗有感》 作者简介
(1041—1119)福州福清人,字介夫,号大庆居士、一拂居士。英宗治平四年进士。调光州司法参军。秩满入京,对王安石言新法不便。久之,监安上门。神宗熙宁七年,久旱不雨,流民扶携塞道,绘流民图上之,奏请罢新法,次日,新法罢去者十有八事。吕惠卿执政,又上疏论之,谪汀州编管,徙英州。哲宗立,始得归。元符七年,再贬英州。徽宗立,赦还,复故官,旋又为蔡京所夺,遂不复出。有《西塘集》。