"惟有夕阳无主" 诗句出自清代诗人郑文焯《摸鱼儿 沪江送春词》
《摸鱼儿 沪江送春词》 拼音标注
mō yú ér hù jiāng sòng chūn cí
gèng zūn qián 、 jī húi xī xiào,
máng máng shí shì rú xǔ。
cháng ān yī yǔ fēn xīn jìu,
wéi yǒu xī yáng wú zhǔ。
chūn sī kǔ,
pà huā mǎn,
hóng sāng wú dì bēi lí shǔ。
chūn gūi shén chù,
dàn cán yàn kōng lín,
luàn yīng fāng cǎo,
zǒng shì duàn hún lù。
jiē chí mù,
xīu yǐ lán chéng cí fù,
jiāng guān yíng dé gū lv̌。
gāo lóu zòng xù shēng gē mèng,
chóu dài běi lái jiā gǔ。
xiāng xìn zǔ,
xiǎng jì mò,
zhū lián shàng juǎn xī shān yǔ。
qī xián zì yǔ,
rèn lěng lèi chéng bō,
huāng bō biàn jǐu,
jiāo biàn zhào zhōu tǔ。
《摸鱼儿 沪江送春词》 作者简介
郑文焯(1856~1918)晚清官员、词人。字俊臣,号小坡,又号叔问,晚号鹤、鹤公、鹤翁、鹤道人,别署冷红词客,尝梦游石芝崦,见素鹤翔于云间,因自号石芝崦主及大鹤山人,奉天铁岭(今属辽宁)人,隶正黄旗汉军籍,而托为郑康成裔,自称高密郑氏。光绪举人,曾任内阁中书,后旅居苏州。工诗词,通音律,擅书画,懂医道,长于金石古器之鉴,而以词人著称于世,其词多表现对清王朝覆灭的悲痛,所著有《大鹤山房全集》。