"谁念玉尘风流" 诗句出自清代诗人郑文焯《念奴娇 友人见示江南春图兼寄金陵怀古之什感事因题》
niàn nú jiāo yǒu rén jiàn shì jiāng nán chūn tú jiān jì jīn líng huái gǔ zhī shí gǎn shì yīn tí
jǐu qí fēng yǐng,
yàng húi bō,
bù duàn chūn húi qiān hú。
zhōng yǒu guò jiāng,
míng shì lèi,
xiāo dé xīn tíng yī jú。
lǎo zǐ pó suō,
yīng xióng gē jù,
mò jǔ shāng gāo mù。
jiāng nán chūn hǎo,
sòng rén wéi yǒu āi qū。
shúi niàn yù chén fēng líu,
xū yuán tán wèi,
le shén zhōu shěn lù。
kōng diào jīn chéng shuāi lǐu sè,
yī jìu jiāng tán qī lv̀。
gù guó juān shēng,
huāng shān lóng qì,
zhōng gǔ cāng huáng jú。
gē chén rú mèng,
yě huā kāi biàn líng gǔ。
郑文焯(1856~1918)晚清官员、词人。字俊臣,号小坡,又号叔问,晚号鹤、鹤公、鹤翁、鹤道人,别署冷红词客,尝梦游石芝崦,见素鹤翔于云间,因自号石芝崦主及大鹤山人,奉天铁岭(今属辽宁)人,隶正黄旗汉军籍,而托为郑康成裔,自称高密郑氏。光绪举人,曾任内阁中书,后旅居苏州。工诗词,通音律,擅书画,懂医道,长于金石古器之鉴,而以词人著称于世,其词多表现对清王朝覆灭的悲痛,所著有《大鹤山房全集》。