"当年汎槎汉使" 诗句出自清代诗人郑文焯《台城路 文卿阁学奉使泰西海上赋别》
《台城路 文卿阁学奉使泰西海上赋别》 拼音标注
tái chéng lù wén qīng gé xué fèng shǐ tài xī hǎi shàng fù bié
wò lóng téng xiào sān shān zǒu,
xū chéng hǎi tiān yún qì。
běi dǒu zhòng zhēn,
xī míng yī xī,
hé xiàn ān qī gāo shì。
chéng fēng wàn lǐ。
zài xiá shì xiān shū,
jiǎn bō tóng jì。
húi shǒu péng lái,
zhǐ dàn lóu gé tuò kōng qǐ。
dāng nián fàn chá hàn shǐ,
guài xīng biān záo kōng,
kūi pò tiān zhǐ。
jiá gǔ fēi tíng,
méng tóng zhí huǒ,
xiè jǐn qiān qīu jī shì。
cāng sāng yǐng dǐ。
kàn áo bèi yīng xióng,
jī húi rú cǐ。
bǎi gǎn máng máng,
bì xiāo cháng jiàn yǐ。
《台城路 文卿阁学奉使泰西海上赋别》 作者简介
郑文焯(1856~1918)晚清官员、词人。字俊臣,号小坡,又号叔问,晚号鹤、鹤公、鹤翁、鹤道人,别署冷红词客,尝梦游石芝崦,见素鹤翔于云间,因自号石芝崦主及大鹤山人,奉天铁岭(今属辽宁)人,隶正黄旗汉军籍,而托为郑康成裔,自称高密郑氏。光绪举人,曾任内阁中书,后旅居苏州。工诗词,通音律,擅书画,懂医道,长于金石古器之鉴,而以词人著称于世,其词多表现对清王朝覆灭的悲痛,所著有《大鹤山房全集》。