"教成绿窗睡暖" 诗句出自清代诗人郑文焯《绛都春 夔笙新纳吴姬用梦窗为李筼房量珠贺韵赋此》
jiàng dū chūn kúi shēng xīn nà wú jī yòng mèng chuāng wèi lǐ yún fáng liàng zhū hè yùn fù cǐ
chūn shān jìu xiàn。
chàng shè lv̌ bà xūn,
xī shè xiāng yuǎn。
rén sì zhù luō,
xīn zhān dōng fēng wú wáng yuàn。
yí huā kōng rě líu yīng yuàn。
rèn gē wài,
jiāo chén liáo luàn。
xiǎo píng qīng zhàng,
ān pái hǎo jìn,
yù méi tíng yuàn。
cháng jiàn。
sī lán fèng zhǐ,
bèi zhuāng jìng,
àn xiě nán huā róu qiàn。
táo yè dù jiāng,
zhēng gòng duō qíng táo gēn huàn。
kūi lián zhòng jì xiān láng miàn。
zhèng dī hù 、 sān xīng yè zhuǎn。
jī húi yīng yǔ,
jiào chéng lv̀ chuāng shùi nuǎn。
郑文焯(1856~1918)晚清官员、词人。字俊臣,号小坡,又号叔问,晚号鹤、鹤公、鹤翁、鹤道人,别署冷红词客,尝梦游石芝崦,见素鹤翔于云间,因自号石芝崦主及大鹤山人,奉天铁岭(今属辽宁)人,隶正黄旗汉军籍,而托为郑康成裔,自称高密郑氏。光绪举人,曾任内阁中书,后旅居苏州。工诗词,通音律,擅书画,懂医道,长于金石古器之鉴,而以词人著称于世,其词多表现对清王朝覆灭的悲痛,所著有《大鹤山房全集》。