"但遗佩江皋" 诗句出自清代诗人郑文焯《寿楼春 和梅溪赠夔笙同年》
《寿楼春 和梅溪赠夔笙同年》 拼音标注
shòu lóu chūn hé méi xī zèng kúi shēng tóng nián
xún xī yuán nián fāng。
shén méi biān jìu yuè,
huán liàn yín chuāng。
kě yì tí huā chūi lèi,
shòu lái dōng yáng。
diāo lv̌ bìn,
cūi róu cháng。
bèi yàn yīng 、 qī rén qīng kuáng。
pà xiè bù xiāo jīn,
gōu xié yì yù,
yóu jiàn gù gōng zhuāng。
huān qī duǎn,
lí tiān cháng。
zǎo cí chéng chǔ yuàn,
gē huàn wú qiāng。
nà gèng píng gāo huái yuǎn,
wèi chūn xiān shāng。
kōng yǒu mèng 、 gūi hé xiāng。
juàn lù mí,
táo yuán yú láng。
dàn yí pèi jiāng gāo,
zhòng féng mò wàng lán zhǐ xiāng。
《寿楼春 和梅溪赠夔笙同年》 作者简介
郑文焯(1856~1918)晚清官员、词人。字俊臣,号小坡,又号叔问,晚号鹤、鹤公、鹤翁、鹤道人,别署冷红词客,尝梦游石芝崦,见素鹤翔于云间,因自号石芝崦主及大鹤山人,奉天铁岭(今属辽宁)人,隶正黄旗汉军籍,而托为郑康成裔,自称高密郑氏。光绪举人,曾任内阁中书,后旅居苏州。工诗词,通音律,擅书画,懂医道,长于金石古器之鉴,而以词人著称于世,其词多表现对清王朝覆灭的悲痛,所著有《大鹤山房全集》。