"水天梦宽" 诗句出自清代诗人郑文焯《霜花腴 怀梦窗杨柳阊门故居即用其自度曲韵》
shuāng huā yú huái mèng chuāng yáng lǐu chāng mén gù jū jí yòng qí zì dù qū yùn
guò jiāng jìu kè,
chàng juàn yóu 、 fú shēng wù le rú guān。
xī guǎn huā fēi,
nán qiáo píng lǎo,
wú chéng jǐu zhù piān nán。
shǔi tiān mèng kuān。
nài yàn gūi 、 piāo bó yī qián。
tàn cháo hén 、 yuè jǐn dōng fēng,
xī yáng qiáo mù xiǎng gāo hán。
jīng guó jìu jū rú yì,
yòu jīn chāng lǐu sè,
jī huàn yín chán。
huá wū kōng qīu,
shén zhōu shěn lù,
tiáo tiáo cǐ hèn shúi jiān。
yè zhōng dào chuán。
rèn gù shān 、 chóu dài lián juān。
gǎn nián fāng 、 sòng lǎo qīu cí,
duàn yún hé mèng kàn。
郑文焯(1856~1918)晚清官员、词人。字俊臣,号小坡,又号叔问,晚号鹤、鹤公、鹤翁、鹤道人,别署冷红词客,尝梦游石芝崦,见素鹤翔于云间,因自号石芝崦主及大鹤山人,奉天铁岭(今属辽宁)人,隶正黄旗汉军籍,而托为郑康成裔,自称高密郑氏。光绪举人,曾任内阁中书,后旅居苏州。工诗词,通音律,擅书画,懂医道,长于金石古器之鉴,而以词人著称于世,其词多表现对清王朝覆灭的悲痛,所著有《大鹤山房全集》。