"十里春风" 诗句出自清代诗人郑文焯《扬州慢甲午九月游广陵平山堂曲宴即席和白石韵》
yáng zhōu màn jiǎ wǔ jǐu yuè yóu guǎng líng píng shān táng qū yàn jí xí hé bái shí yùn
shí lǐ chūn fēng,
èr fēn míng yuè,
dù láng fēn shú yóu chéng。
shén jiāng hú bìng yǎn,
wèi lù lǐu piān qīng。
zhèng āi chūi 、 lián tiān jǐng sùi,
gù rén zhòng jiàn,
zūn jǐu tán bīng。
chàng yān dī 、 yā diǎn cán yáng,
kōng xià tái chéng。
hòu tíng yù shù,
nài gē qián 、 zhòng tīng kān liáng。
tàn mù luò huái nán,
líu rén jī chù,
cóng gùi duō qíng。
wǒ yì guò jiāng cí kè,
shān táng zài,
juàn fù qīu shēng。
niàn tiān yá gūi mèng,
míng nián fāng cǎo huán shēng。
郑文焯(1856~1918)晚清官员、词人。字俊臣,号小坡,又号叔问,晚号鹤、鹤公、鹤翁、鹤道人,别署冷红词客,尝梦游石芝崦,见素鹤翔于云间,因自号石芝崦主及大鹤山人,奉天铁岭(今属辽宁)人,隶正黄旗汉军籍,而托为郑康成裔,自称高密郑氏。光绪举人,曾任内阁中书,后旅居苏州。工诗词,通音律,擅书画,懂医道,长于金石古器之鉴,而以词人著称于世,其词多表现对清王朝覆灭的悲痛,所著有《大鹤山房全集》。