"凄风吹宫花" 诗句出自宋代诗人郑思肖《励志二首 其一》
炎正遭中微,冠屦纷倒置。
四壁皆楚歌,獯鬻何凶炽。
万命堕荆棘,身与豺狼值。
攒眼刺荼毒,地无隙可避。
君子饿欲死,为时所唾詈。
白昼行梦中,更相问憔悴。
我蛰茅茨下,有生痛自愧。
寒灯吊老影,恻恻不遑寐。
忧抑并填膺,反覆论此事。
嗣君尚幼冲,厉阶谁所致。
权奸弄破国,珠玉乱走地。
曾谓顷刻间,一蹶失神器。
风沙犯天颜,生死一叶寄。
势去若瓦解,哀告不可譬。
太庙枥胡马,太学巢胡吏。
殿阁奏秋凉,群群走魈魅。
凄风吹宫花,春不肯明媚。
哀笛破深愁,满目新亭泪。
我朝圣明君,一一皆善治。
涵育三百年,岂无忠义士。
我读我父书,颇曾识大义。
无以死恐我,死亦心不二。
残生齧胆檗,气怒频裂眦。
或时坐如死,突眼噤相视。
先王泽未泯,中兴断可冀。
仰呼吁不平,挺身摅大志。
四方皆风动,德化成渐被。
春秋生杀权,华夷有定位。
后有董狐笔,当严于载记。
爰以明人伦,永使勿颠坠。
《励志二首 其一》 拼音标注
lì zhì èr shǒu qí yī
yán zhèng zāo zhōng wēi,
guān jù fēn dǎo zhì。
sì bì jiē chǔ gē,
xūn yù hé xiōng chì。
wàn mìng duò jīng jí,
shēn yǔ chái láng zhí。
zǎn yǎn cì tú dú,
dì wú xì kě bì。
jūn zǐ è yù sǐ,
wèi shí suǒ tuò lì。
bái zhòu xíng mèng zhōng,
gèng xiāng wèn qiáo cùi。
wǒ zhí máo cí xià,
yǒu shēng tòng zì kùi。
hán dēng diào lǎo yǐng,
cè cè bù huáng mèi。
yōu yì bìng tián yīng,
fǎn fù lùn cǐ shì。
sì jūn shàng yòu chōng,
lì jiē shúi suǒ zhì。
quán jiān nòng pò guó,
zhū yù luàn zǒu dì。
céng wèi qǐng kè jiān,
yī jué shī shén qì。
fēng shā fàn tiān yán,
shēng sǐ yī yè jì。
shì qù ruò wǎ jiě,
āi gào bù kě pì。
tài miào lì hú mǎ,
tài xué cháo hú lì。
diàn gé zòu qīu liáng,
qún qún zǒu xiāo mèi。
qī fēng chūi gōng huā,
chūn bù kěn míng mèi。
āi dí pò shēn chóu,
mǎn mù xīn tíng lèi。
wǒ zhāo shèng míng jūn,
yī yī jiē shàn zhì。
hán yù sān bǎi nián,
qǐ wú zhōng yì shì。
wǒ dú wǒ fù shū,
pǒ céng shì dà yì。
wú yǐ sǐ kǒng wǒ,
sǐ yì xīn bù èr。
cán shēng niè dǎn bò,
qì nù pín liè zì。
huò shí zuò rú sǐ,
tū yǎn jìn xiāng shì。
xiān wáng zé wèi mǐn,
zhōng xīng duàn kě jì。
yǎng hū xū bù píng,
tǐng shēn shū dà zhì。
sì fāng jiē fēng dòng,
dé huà chéng jiàn bèi。
chūn qīu shēng shā quán,
huá yí yǒu dìng wèi。
hòu yǒu dǒng hú bǐ,
dāng yán yú zài jì。
yuán yǐ míng rén lún,
yǒng shǐ wù diān zhùi。