"要是广平终铁石" 诗句出自宋代诗人郑清之《冬节忤寒约客默坐爇品字柴作五禽戏体中差小》
dōng jié wǔ hán yuē kè mò zuò ruò pǐn zì chái zuò wǔ qín xì tǐ zhōng chà xiǎo
shǎo rì ài huā zhōng yuè yuè,
lǎo qù dòng cán yǐ xīu zhī。
shǔi fù shān guō yī zhī xiǎo,
hū dào chuāng qián yī tàn xī。
nián nián xuě guǒ zì zuò chūn,
yáo shǒu dōng huáng bù xiāng shì。
yī guān gǔ àn qǐ jì zhì,
jiè zhòu lín xún yà fū sè。
cóng lái wèi zhēng zhào wǔ mèi,
yào shì guǎng píng zhōng tiě shí。
yuè xiāng shǔi yǐng ér nv̌ yǔ,
qiān gǔ shī cháng miáo bù dé。
xiào féng yǔ kě huàn zhú jūn,
xiāng dùi wú yán miàn shēn mò 。
郑清之(1176—1251)南宋大臣。初名燮,字德源、文叔,别号安晚,庆元道鄞县(今浙江宁波)人。嘉泰二年进士及第。历官光禄大夫,左、右丞相,太傅,卫国公(齐国公)等。淳祐末年,元兵大举侵宋,郑清之进十龟元吉箴劝帝励精图治,未能实施,而后退仕隐居,諡忠定,著有《安晚集》六十卷。