"黜陟不到耳" 诗句出自宋代诗人郑清之《古风一篇简徐德夫提刑》
昌黎有名言,受恩异知已。
而况不识面,知心讵能面,知心讵能几。
浮云日多变,交道冷如水。
握手遽下石,利害毫发比。
人情易燥湿,滟澦发九轨。
终然风雨晦,鸡鸣独无已。
世变方下趋,特立系君子。
山谷未见坡,气味已相似。
希文非素交,永叔甘远徙。
敢谓世无人,前修可专美。
我昔闻君名,恍如读青史。
已乃知同时,深心爱敬起。
端平滥持衡,荐贤职当尔。
亟以闻九重,夜半下一纸。
雅志乐弦歌,公车犹尼止。
贤者固难进,夺情辞诏旨。
知贤未及用,上印返田里。
闲居事幽屏,黜陟不到耳。
宾朋有公言,声徽振商祉。
入则禆国论,挺挺中流砥。
出持皇华节,光风泛桃李。
从容五六载,平进付常理。
又闻交游间,荣落保终始。
不负杨临贺,真见其人矣。
夜梦加昼思,仿佛眉宇紫。
军将忽打门,缄书照窗几。
几檐屡开阖,襟期顿清泚。
有如峄阳桐,知音发妙指。
高情激孤笑,新意偿宿喜。
得一夔已足,失百参何耻。
老我岂私贺,善类知有恃。
看君广厦开,大芘天下士。
《古风一篇简徐德夫提刑》 拼音标注
gǔ fēng yī piān jiǎn xú dé fū tí xíng
chāng lí yǒu míng yán,
shòu ēn yì zhī yǐ。
ér kuàng bù shì miàn,
zhī xīn jù néng miàn,
zhī xīn jù néng jī。
fú yún rì duō biàn,
jiāo dào lěng rú shǔi。
wò shǒu jù xià shí,
lì hài háo fā bǐ。
rén qíng yì zào shī,
yàn yù fā jǐu gǔi。
zhōng rán fēng yǔ hùi,
jī míng dú wú yǐ。
shì biàn fāng xià qū,
tè lì xì jūn zǐ。
shān gǔ wèi jiàn pō,
qì wèi yǐ xiāng sì。
xī wén fēi sù jiāo,
yǒng shū gān yuǎn xǐ。
gǎn wèi shì wú rén,
qián xīu kě zhuān měi。
wǒ xī wén jūn míng,
huǎng rú dú qīng shǐ。
yǐ nǎi zhī tóng shí,
shēn xīn ài jìng qǐ。
duān píng làn chí héng,
jiàn xián zhí dāng ěr。
jí yǐ wén jǐu zhòng,
yè bàn xià yī zhǐ。
yǎ zhì lè xián gē,
gōng chē yóu ní zhǐ。
xián zhě gù nán jìn,
duó qíng cí zhào zhǐ。
zhī xián wèi jí yòng,
shàng yìn fǎn tián lǐ。
xián jū shì yōu píng,
chù zhì bù dào ěr。
bīn péng yǒu gōng yán,
shēng hūi zhèn shāng zhǐ。
rù zé bēi guó lùn,
tǐng tǐng zhōng líu dǐ。
chū chí huáng huá jié,
guāng fēng fàn táo lǐ。
cóng róng wǔ lìu zài,
píng jìn fù cháng lǐ。
yòu wén jiāo yóu jiān,
róng luò bǎo zhōng shǐ。
bù fù yáng lín hè,
zhēn jiàn qí rén yǐ。
yè mèng jiā zhòu sī,
fǎng fó méi yǔ zǐ。
jūn jiāng hū dǎ mén,
jiān shū zhào chuāng jī。
jī yán lv̌ kāi gé,
jīn qī dùn qīng cǐ。
yǒu rú yì yáng tóng,
zhī yīn fā miào zhǐ。
gāo qíng jī gū xiào,
xīn yì cháng sù xǐ。
dé yī kúi yǐ zú,
shī bǎi cān hé chǐ。
lǎo wǒ qǐ sī hè,
shàn lèi zhī yǒu shì。
kàn jūn guǎng shà kāi,
dà pí tiān xià shì 。
《古风一篇简徐德夫提刑》 作者简介
郑清之(1176—1251)南宋大臣。初名燮,字德源、文叔,别号安晚,庆元道鄞县(今浙江宁波)人。嘉泰二年进士及第。历官光禄大夫,左、右丞相,太傅,卫国公(齐国公)等。淳祐末年,元兵大举侵宋,郑清之进十龟元吉箴劝帝励精图治,未能实施,而后退仕隐居,諡忠定,著有《安晚集》六十卷。