"望椒丘兮聊止息" 诗句出自宋代诗人郑清之《菊坡叠遣梅什忽惠兰芽此变风也敢借前韵效楚》
jú pō dié qiǎn méi shí hū hùi lán yá cǐ biàn fēng yě gǎn jiè qián yùn xiào chǔ
shuāng fēn fēn fēng zhà lì,
cǎo biàn shuāi xī qióng bà zhī。
sī qīu lán xī wěi xiāo ài,
wàng jiāo qīu xī liáo zhǐ xī。
chàng jiā rén xī jì yuǎn,
fēn wú měi xī shúi shì。
hū yǒu rén xī hǎo xīu,
yí yú pèi xī chūn sè。
zhuó qióng yá xī jǐu wǎn,
dài dù héng xī bèi shí。
lǐn zēng bīng xī é é,
yǎo guāng fēng xī zòu dé。
bǔ lán jū xī nán pō,
fú yú gūi xī shí mò 。
郑清之(1176—1251)南宋大臣。初名燮,字德源、文叔,别号安晚,庆元道鄞县(今浙江宁波)人。嘉泰二年进士及第。历官光禄大夫,左、右丞相,太傅,卫国公(齐国公)等。淳祐末年,元兵大举侵宋,郑清之进十龟元吉箴劝帝励精图治,未能实施,而后退仕隐居,諡忠定,著有《安晚集》六十卷。