"韦布当磨铁砚墨" 诗句出自宋代诗人郑清之《静乐用元韵为劝学之什再和》
《静乐用元韵为劝学之什再和》 拼音标注
jìng lè yòng yuán yùn wèi quàn xué zhī shí zài hé
shì wéi shí zhì fēi shí lì,
yú líng xī shì qīn jù zhī。
jìng lè yī mén zì shī yǒu,
kùi jìn bù wèi zǐ gòng xī。
yuán zhòng jì fāng cóng tài qīu,
hǎi nèi rén shì jù yuàn shì。
àn shàng wéi zuò yǔ yuè shēng,
shì zhōng dìng wú chú zhǒu sè。
shēn dàn dū kè rú yuán shū,
zǐ yè chéng shū guò héng shí。
jǔ sì wēng yù chī qí ér,
jiào yù yīng cái xiào ān dé。
wén xiàn chāo qún wáng xiè jiā。
wéi bù dāng mó tiě yàn mò 。
《静乐用元韵为劝学之什再和》 作者简介
郑清之(1176—1251)南宋大臣。初名燮,字德源、文叔,别号安晚,庆元道鄞县(今浙江宁波)人。嘉泰二年进士及第。历官光禄大夫,左、右丞相,太傅,卫国公(齐国公)等。淳祐末年,元兵大举侵宋,郑清之进十龟元吉箴劝帝励精图治,未能实施,而后退仕隐居,諡忠定,著有《安晚集》六十卷。