sān yuè èr shí sì rì zì dōng shān dào jīn é yī sù ér gūi ǒu tí bì shàng
qiáo shí tiān tái shǔi gǔ lián,
fēng húi xìu yǒng gèng shēn yán。
wǒ lái biàn yù jiān wàng shì,
shǎo lì qīng fēng wèi zhǐ rán 。
郑清之(1176—1251)南宋大臣。初名燮,字德源、文叔,别号安晚,庆元道鄞县(今浙江宁波)人。嘉泰二年进士及第。历官光禄大夫,左、右丞相,太傅,卫国公(齐国公)等。淳祐末年,元兵大举侵宋,郑清之进十龟元吉箴劝帝励精图治,未能实施,而后退仕隐居,諡忠定,著有《安晚集》六十卷。