"造物工夫总待人" 诗句出自宋代诗人郑清之《余自东山往金峨住山戒师迎于中涂到上方泉石幽胜有心匠助天巧者因成数语以赠》
yú zì dōng shān wǎng jīn é zhù shān jiè shī yíng yú zhōng tú dào shàng fāng quán shí yōu shèng yǒu xīn jiàng zhù tiān qiǎo zhě yīn chéng shù yǔ yǐ zèng
yī lián míng pù xiě tiān shēn,
guài shí jīng bēn yù huà lín。
líng yǐn fēi lái zhēn xiāng hòu,
lǎo pō zhòng zhèng jiè shī shēn。
jū shān huó jì jīn chéng qù,
zào wù gōng fū zǒng dài rén。
zì xǐ ài xián féng shèng jué,
zhàng lí duān bù fù cán chūn。
郑清之(1176—1251)南宋大臣。初名燮,字德源、文叔,别号安晚,庆元道鄞县(今浙江宁波)人。嘉泰二年进士及第。历官光禄大夫,左、右丞相,太傅,卫国公(齐国公)等。淳祐末年,元兵大举侵宋,郑清之进十龟元吉箴劝帝励精图治,未能实施,而后退仕隐居,諡忠定,著有《安晚集》六十卷。