“作此利益事”这段文字出自哪里?

上一句:问谁长者家

“作此利益事”出自宋代诗人真德秀的诗句: 《浦城劝糶》

下一句:父老合掌言

"作此利益事" 诗句出自宋代诗人真德秀《浦城劝糶》

阳和二月春草木皆生意
那知田野间斯人极憔悴
殷勤问由来父老各长喟
富室不怜贫千仓尽封闭
只图价日高弗念民已弊
去年值饥荒自分无噍类
幸哉活至今且复遇丰岁
庶几一饷乐养育谢天地
岂期新春来米谷更翔贵
况又绝市无纵有湿且碎
何由充饥肠何由饱孥累
恨不死荒年免复见忧畏
我闻父老言痛切贯心肺
行行至平洲景象顿殊异
白粲玉不如一升才十四
问谁长者家作此利益事
父老合掌言子文姓陈氏
起家本儒生畴昔乐赈施
忆昨艰食时巨室争谋利
米斗三日余独收七十二
三都数千口受彼更生惠
开库质敝衣假此赒贫匮
取本不取息所活岂胜计
我曹非此翁久作沟中胔
吁嗟薄俗中乃有此高义
吾邦贤使君爱民均幼稚
一闻平糶家褒赏无不至
或与旌门闾或与锡金币
独有颍川翁宠光未之被
故作行路谣庶彻铃斋邃
且俾殖利徒闻风默知愧
并生穹壤间与我皆同气
富者盍怜贫有如兄恤弟
恻隐仁之端人人均有是
顽然铁石心何异患风痹
不仁而多财聚易散亦易
似有种德家福禄可长世
不闻眉山苏盛美光传记
卖田救年荒生子为国器
不见南浦毛一惟利是嗜
积谷幸年荒生子遭黥隶
天道极昭明勿作幽远视
谁欤为斯谣西山真隐吏

pǔ chéng quàn tiào
yáng hé èr yuè chūn,
cǎo mù jiē shēng yì。
nà zhī tián yě jiān,
sī rén jí qiáo cùi。
yīn qín wèn yóu lái,
fù lǎo gè cháng kùi。
fù shì bù lián pín,
qiān cāng jǐn fēng bì。
zhǐ tú jià rì gāo,
fú niàn mín yǐ bì。
qù nián zhí jī huāng,
zì fēn wú jiào lèi。
xìng zāi huó zhì jīn,
qiě fù yù fēng sùi。
shù jī yī xiǎng lè,
yǎng yù xiè tiān dì。
qǐ qī xīn chūn lái,
mǐ gǔ gèng xiáng gùi。
kuàng yòu jué shì wú,
zòng yǒu shī qiě sùi。
hé yóu chōng jī cháng,
hé yóu bǎo nú lèi。
hèn bù sǐ huāng nián,
miǎn fù jiàn yōu wèi。
wǒ wén fù lǎo yán,
tòng qiē guàn xīn fèi。
xíng xíng zhì píng zhōu,
jǐng xiàng dùn shū yì。
bái càn yù bù rú,
yī shēng cái shí sì。
wèn shúi cháng zhě jiā,
zuò cǐ lì yì shì。
fù lǎo hé zhǎng yán,
zǐ wén xìng chén shì。
qǐ jiā běn rú shēng,
chóu xī lè zhèn shī。
yì zuó jiān shí shí,
jù shì zhēng móu lì。
mǐ dǒu sān rì yú,
dú shōu qī shí èr。
sān dū shù qiān kǒu,
shòu bǐ gèng shēng hùi。
kāi kù zhí bì yī,
jiǎ cǐ zhōu pín gùi。
qǔ běn bù qǔ xī,
suǒ huó qǐ shèng jì。
wǒ cáo fēi cǐ wēng,
jǐu zuò gōu zhōng zì。
xū jiē bó sú zhōng,
nǎi yǒu cǐ gāo yì。
wú bāng xián shǐ jūn,
ài mín jūn yòu zhì。
yī wén píng tiào jiā,
bāo shǎng wú bù zhì。
huò yǔ jīng mén lv́,
huò yǔ xí jīn bì。
dú yǒu yǐng chuān wēng,
chǒng guāng wèi zhī bèi。
gù zuò xíng lù yáo,
shù chè líng zhāi sùi。
qiě bǐ zhí lì tú,
wén fēng mò zhī kùi。
bìng shēng qióng rǎng jiān,
yǔ wǒ jiē tóng qì。
fù zhě hé lián pín,
yǒu rú xiōng xù dì。
cè yǐn rén zhī duān,
rén rén jūn yǒu shì。
wán rán tiě shí xīn,
hé yì huàn fēng bì。
bù rén ér duō cái,
jù yì sàn yì yì。
sì yǒu zhǒng dé jiā,
fú lù kě cháng shì。
bù wén méi shān sū,
shèng měi guāng chuán jì。
mài tián jìu nián huāng,
shēng zǐ wèi guó qì。
bù jiàn nán pǔ máo,
yī wéi lì shì shì。
jī gǔ xìng nián huāng,
shēng zǐ zāo qíng lì。
tiān dào jí zhāo míng,
wù zuò yōu yuǎn shì。
shúi yú wèi sī yáo,
xī shān zhēn yǐn lì 。

真德秀

真德秀(1178年10月27日-1235年5月20日),本姓慎,因避孝宗讳改姓真。始字实夫,后更字景元,又更为希元,号西山。福建路建宁府浦城县(今福建省浦城县仙阳镇)人 。南宋后期理学家、大臣,学者称其为“西山先生”。有《真文忠公集》都传世。

Processed in 0.157861 Second , 221 querys.