“锦扈嘶春香玉庄”这段文字出自哪里?

上一句:嵌空倒镜扶桑户

“锦扈嘶春香玉庄”出自明代诗人赵贞吉的诗句: 《江上三峰歌》

下一句:石上曾孙开竹书

jiāng shàng sān fēng gē
bái lóng yāo jiǎo jiǎo xiāo bó,
áo qū yè chè dōng míng ruò。
hǎi shàng xiān rén zùi lù táo,
mèng fān sān diǎn lán guāng luò。
shān hú zhī zhǔ yú yǎn hóng,
zhòu bō jì wǎn lín lí fēng。
láng piǎo dǎo cáng cùi hán dī,
hè líng sǎ yǐng qīng wéi zhōng。
qiàn kōng dǎo jìng fú sāng hù,
jǐn hù sī chūn xiāng yù zhuāng。
shí shàng céng sūn kāi zhú shū,
líng huā piāo rù qíng kōng yǔ。
céng sūn diào hǎi shēn rú huái,
tàn shì suān móu yè huáng shèn。
shū zhōng bó yù zhú bù xǐu,
húi shǒu lún gān xì zuǒ zhǒu。

赵贞吉

(1508—1576)四川内江人,字孟静,号大洲。以博洽闻,最善王守仁学。文章雄快。嘉靖十四年进士。授编修。迁国子司业。俺答薄京城,大言不可订城下之盟,当宣谕诸将,监督力战。贞吉合帝旨,立擢左谕德,监察御史,奉旨宣谕诸军。为严嵩所中伤,廷杖谪官。后累迁至户部侍郎,复忤嵩夺职。隆庆初起官,历礼部尚书,文渊阁大学士。颇思改弦易辙,而与高拱不协,遂乞休归。卒谥文肃。有《文肃集》。

Processed in 0.094403 Second , 221 querys.