"香飘兰气千茎碧" 诗句出自明代诗人赵用贤《恭题皇上所御画扇二首 咏鹡鸰葵兰二花 咏白燕梨杏二花》
gōng tí huáng shàng suǒ yù huà shàn èr shǒu yǒng jí líng kúi lán èr huā yǒng bái yàn lí xìng èr huā
huā niǎo fāng fēi jìn yuàn zhōng,
huà tú shěng shì jiàn chūn fēng。
xiāng piāo lán qì qiān jīng bì,
rì lì kúi xīn wàn duǒ hóng。
dāng shǔ yí lái kàn jiǎo jié,
zì tiān tí chù zhuǎn qīng cōng。
jí líng yuán shàng xīu xiāng jí,
yǐ hé huáng rén zhù wǎng tóng。
chūn chéng tái dàng rì chū cháng,
bái yàn shuāng fēi dù yuàn qiáng。
qiān shù xiǎo xiá mí xìng yàn,
yī lián qíng xuě fàn lí xiāng。
húi fēng wǔ gòng huā wèi yǔ,
dài yuè kàn lái yǔ zuò cháng。
mò xiàng zhāo yáng yíng jìu lěi,
jūn wáng yuán bó hàn gōng zhuāng。
(1535—1596)苏州府常熟人,字汝师,号定宇。隆庆五年进士。万历初,授检讨。疏论张居正父丧夺情,与吴中行同杖除名。居正死,复故官,进右赞善。历官南京祭酒、吏部侍郎。二十一年,为王锡爵排挤罢归。工诗文,与王道行等称“续五子”;又与胡应麟等称“末五子”。有《国朝典章》、《三吴文献志》、《因革录》、《松石斋集》等。